Tour diễn quanh châu u của anh ta năm 1966 rất tuyệt vời. “Nếu như Mac chết thì cái gì sẽ thay thế cho nó đây?” Amelio hỏi. Họ cùng thống nhất về một chế độ dinh dưỡng mới trong việc điều trị đau và việc kết hợp với những phương pháp điều trị khác.
Jobs bắt đầu mất kiên nhẫn với sự nhàm chán này. Thật vậy, ông nói đùa về cố gắng trước đây của Apple: “Các bạn có thể nghĩ rằng, Tại sao tôi phải tin họ? Họ chính là những người đã tạo ra MobileMe’. ” Bono biết rằng họ phải tìm ra một cách nào đó để thu hút thêm sự chú ý, vì thế ông thu xếp gọi một cuộc điện thoại cho Jobs.
Khi Jobs và giám đốc thiết kế Jony Ive trở thành đồng tham mưu sáng tạo vào năm 1997, họ có xu hướng coi những mối lo ngại của các kỹ sư là minh chứng của thái độ làm việc ngại khó, cần phải vượt qua. Chuyến thăm đã diễn ra tốt đẹp. Thực tế là gấp ba, bởi những quảng cáo đó thu hút những đối tượng trẻ trung và sành điệu đến với thương hiệu Apple, ông nhớ lại: Tôi đã có một ý tưởng điên rồ về việc chúng tôi có thể bán nhiều iMac bằng việc quảng cáo cho iPod.
Ông tiến về phia chiếc máy tính, bấm chuột, và, bằng một giọng nói nhanh nhưng đầy quyến rũ, Macintosh trở thành chiếc máy tính đầu tiên có thể tự giới thiệu về mình: “Xin chào. ông thuộc kiểu người triết lý, vừa ham chơi lại vừa cần cù, chăm chỉ. Bushnell nói “Tôi biết giao công việc đó cho Jobs là một công đôi việc.
“Cô bé luôn cảm thấy hoài nghi về mối quan hệ giữa cha con họ”, theo như Hertzfeld nói. “Tôi không quan tâm các góc được làm tròn như thế nào”, Scott nói, “Tôi chỉ muốn có quyết định cuối cùng. Chào mừng cậu gia nhập nhóm phát triển Mac.
“Mỗi năm tôi đều thực hiện một việc ngông cuồng trong khu vườn, lần này là một rừng hoa hướng dương, một ngôi nhà hoa hướng dương cho bọn trẻ,” bà nhớ lại. Lasseter nói rằng ông ấy chỉ đang làm một đoạn phim ngắn, nhưng nhà làm phim kia nói rằng một câu chuyện thậm chí có thể được tạo nên chỉ trong có vài giây. “Những chiếc netbook chẳng tốt hơn gì cả!” ông nói.
Ông ấy là một người rất, rất nhạy cảm. Một tuần trước đó, các kỹ sư đã kết luận rằng họ không thể làm kịp hạn chót. Nhưng đó chưa phải là khủng hoảng.
Nhìn lại cả một quá trình, Jobs đúc kết rằng, nếu ông biết nhiều hơn thì ông đã có thể tập trung vào kỹ thuật hoạt hình sớm hơn và không cần phải lo lắng về việc đẩy mạnh phát triển các ứng dụng phần cứng và phần mềm. “Laurene đã phải chịu đựng tính cách đó của tôi, cũng như chịu đựng bệnh tật của tôi,” ông nói. " Wozniak đã mất bình tĩnh bởi cuộc trò chuyện ở hàng ghế phía sau.
“Với con mắt Machiavellian, có vẻ như Jobs, bất chấp sự mời gọi của Hollywood - trước đây từng quản lý Pixar, nhà sản xuất của Toy story và một số phim hoạt hình khác - có thể sẽ tiếp quản Apple. ” Có lúc Jobs và Ellison còn đùa cợt với một người tư vấn về máy tính không tên tuổi đang tìm việc; họ gửi cho anh ta một email nói rằng anh ta được chọn, khiến họ vừa thích thú vừa xấu hổ khi câu chuyện xuất hiện trên báo về việc họ chỉ đùa giỡn với anh ta. Nhiều hơn những cuốn sách bạn có thể đọc được trong suốt cuộc đời của mình.
Cậu ấy vừa dễ mến lại vừa sành về công nghệ”. Sự việc này dẫn đến một cuộc trao đổi e- mail với Ryan Tate - biên tập viên của website công nghệ lá cải Valleywag. Brillant hỏi Jobs có vấn đề gì.