- Tớ không muốn lặp lại tình huống lần trước, vì thế tớ chọn cách nói khác. Giờ đây anh không còn băn khoăn nữa mà tập trung suy nghĩ xem mình nên bắt đầu như thế nào và nên thay đổi những gì. Anh vừa nghe nhạc vừa xem lại từng công việc đã giao cho các nhân viên trong tuần qua.
Jennifer đã lặp lại rất chính xác, cho nên tớ biết là cô ấy hoàn toàn hiểu mình đang làm gì. Tớ tin tưởng cô ấy sẽ làm được. James bước đến tấm bảng trắng của Jack và lấy một cây bút lông:
Nếu đúng thì họ chuyển sang ý khác. - Jones vừa nói vừa đưa thêm cho James dĩa rau trộn. Cả gia đình của James cũng vậy, cứ than van mãi.
Thật là tuyệt vời, bà nên tập họp chúng lại và viết thành sách!". - Josh không đợi James phải nói ra điều đó. Sếp của James rất lo lắng và đắn đo về năng lực của họ.
Dù là trước mắt hay về lâu về dài, nó đều giúp cho công việc của cậu trở nên dễ dàng và trôi chảy hơn. Cả gia đình của James cũng vậy, cứ than van mãi. - Không đơn giản đâu.
Mỗi cuối tuần, anh thường dẫn các con đi cắm trại hay thong thả đọc một quyển sách nào đó, lắng nghe một bản nhạc và tận hưởng cảm giác yên bình trong khu vườn nhà mình. - Josh không đợi James phải nói ra điều đó. Anh thường phải bỏ bữa sáng để đến văn phòng sớm hơn một chút, tranh thủ thời gian để cố làm hết những công việc đang còn chờ anh giải quyết.
Dĩ nhiên cậu đã làm rất đúng. - Dĩ nhiên rồi? - Jack có vẻ hơi ngạc nhiên - Cậu thắc mắc gì nào? Anh thường phải bỏ bữa sáng để đến văn phòng sớm hơn một chút, tranh thủ thời gian để cố làm hết những công việc đang còn chờ anh giải quyết.
Xét cho cùng, trường hợp này cũng chưa gây ra thiệt hại gì lớn, đúng không? Tớ tin là mọi việc rồi sẽ ổn cả thôi. - Còn làm gì được nữa kia chứ? Bọn tớ cùng ngồi lại để bàn bạc công việc một cách kỹ lưỡng hơn rồi bổ sung những yêu cầu về thời gian. Nếu quả thật như thế thì đây có thể là một vấn đề lớn.
Nhờ vậy, anh có thể trò chuyện với các nhân viên của mình và qua đó hiểu hơn những khó khăn mà họ đang gặp phải. Trong khi đó, lịch làm việc của James lại chẳng cân đối chút nào. - Khởi đầu thì khá tốt.
Anh thật sự cảm thấy nhẹ nhàng và vô cùng thảnh thơi. Chẳng lẽ điều này đúng như vậy sao? Chẳng lẽ sau biết bao nỗ lực dặn dò thật rõ ràng, cụ thể khi giao việc cho nhân viên, anh lại thất bại bởi chi tiết quan trọng này? Trong chốc lát, anh thoáng cảm thấy khó chịu với chính mình nhưng rồi lại nhanh chóng cảm thấy thoải mái hơn. Cậu cho tớ một ly nước mát là được rồi.