Thế nên tôi đã tìm mua tất cả các tác phẩm của ngài cho ông cụ. Sự trùng hợp nhiều khi là tất yếu. Ở tuổi của nó, trong thế giới hiện đại này, mà chỉ có lượng nhận thức như vậy là còn quá kém và lãng phí năng lực.
Một giai đoạn thực tế đã và đang diễn ra là những tâm hồn chết, sau một thời gian cầm cự, dần hòa với những tâm hồn chết trước khi chào đời làm thành những khối ung nhọt. Nhưng rốt cuộc, các cậu hay tớ vẫn là phận con sâu cái kiến, bị bọn hiện sinh có quyền lực thích thì thả rông, không thích thì nhốt lại, thủ tiêu, ngứa ngáy thì làm trò tiêu khiển. Nhưng đến một lúc nào đó, nó sẽ trỗi dậy trong lòng ông.
Để thoát khỏi nỗi chán chường. Họ coi người họ thấy ngoài cuộc bon chen của mình là sai, tất nhiên, để không hổ thẹn. Họ không biết họ càng cố gắng kéo ta vào rọ học thì ta càng phải cố viết trong mệt mỏi để tìm một sự chứng thực ta vẫn luôn học hỏi, làm việc nghiêm túc.
Nhưng mà chắc là ra được thôi. Bạn nghe tiếng tít tít tít tít liên hồi từ nơi xa vắng. Hồn nhiên đến đáng thương.
Bây giờ xã hội như thế thì mình cũng phải theo xu hướng chứ. Nghĩa là không đứng trên người khác. Cửa ải đầu tiên là bác trông xe.
Tự trấn tĩnh rồi nhủ: Đây không phải là tính cách của ta. Hắn cũng đang không cảm nhận được. Mình đã đổ mồ hôi vì nó, nó cũng phát ốm vì phục vụ mình.
Thế là sáng xách xe đi rồi lẻn về nhà ngủ hoặc viết. Ta sẽ cố giữ lại sự lương thiện, không phải để cho ta, mà để cho những người rồi đây sẽ thật gần ta. Tung hứng nhau bằng mấy món từ đã cũ.
Bác đã ra tay thì bật dậy nào. Thời đại này chắc chưa tạo được những con người mọc cánh khi bị dồn vào chân tường. Tôi sẽ không vờ bản thân tôi bệnh tật, hâm hâm (cái kiểu coi mình đầy sức hút càng chứng minh điều này), tương lai thì mờ mịt thì ai thèm mê.
Có thể tạm gọi là giấc mơ đa tầng. Rồi chợt nhớ ra, bác tiếp: Đúng rồi. Bạn thì có lẽ sẽ không thanh minh.
Một giọt nước mắt trào ra từ khóe mắt nàng. Nhưng rốt cuộc, các cậu hay tớ vẫn là phận con sâu cái kiến, bị bọn hiện sinh có quyền lực thích thì thả rông, không thích thì nhốt lại, thủ tiêu, ngứa ngáy thì làm trò tiêu khiển. Trước đó, lúc nghe mẹ khóc bên cạnh, tôi đã muốn ôm lấy mẹ, gục đầu vào vai mẹ.