000 nhân viên trên toàn thế giới nếu không xây dựng một nguyên tắc ứng xử thống nhất, đủ sức vượt các rào cản văn hóa. Bức ảnh trắng đen này đến nay vẫn được lưu giữ. Cắt giảm chỗ làm trở thành một kỹ thuật cho phép của thời đại.
Người trợ lý Nichol thì nhớ lại, Watson đã gắt lên với các kỹ sư ở phòng thí nghiệm: Cái chổi quét của cái máy, các anh đã có 30 năm để nhìn thấy vậy mà vẫn chưa giải quyết. Những bộ đồ đẹp của nhân viên IBM do Watson mong muốn không chỉ góp phần tạo ra khái niệm đồng phục doanh nghiệp cho các nhà marketing ngày nay mà còn đề cao vai trò của người bán hàng là ngang bằng với khách hàng của mình. Maney tìm thấy câu nói đó như thế này:
Tất cả các bức tường ốp gỗ và các cửa sổ cho phép ngắm toàn cảnh Endicott. Nhưng sự kiện lễ công bố Mark I tại Đại học Harvard đã có một chuyện khiến Watson nổi giận. Ông đã mất 10 năm để chuẩn bị cho tôi kế thừa từ ông, và tôi là một thanh niên trẻ nóng vội, háo thắng với mọi thứ, tự phụ và vội vã.
Căn phòng được ốp gỗ màu nâu với bốn lá cờ treo trên trần nhà, tỏa ra bốn góc từ điểm giữa trần nhà. Công ty trở thành điểm cứu trợ với đầy đủ lương thực, thuốc men, thuyền bè. Watson xây dựng IBM xung quanh ý tưởng của ông trên kinh nghiệm bán hàng lạ thường của ông để truyền tải tầm nhìn xã hội xuyên suốt
Watson thích nhân viên của mình ăn mặc trang trọng nhân danh công ty và đó sẽ là một hình ảnh dễ nhận thấy của nhân viên IBM sau này. Chúng ta luôn luôn nhớ rằng, con người dùng thời gian để làm ra tiền bạc. Do đó, hơn tất cả là tiếp thu sai lầm.
Họ cùng thích ô-tô và nói về đam mê những khám phá mới. Trong số này, Watson chú ý đến cô Ruth Leach một phụ nữ tài năng. Và, người ta vẫn dùng các cách thức của ông để đi đến thành công, để biết cách vượt qua thất bại, để chấp nhận thất bại và để học từ đó.
Gerstner biết rằng, IBM vào thời của mình, phải tự dựa vào chính nó. Năm 1943, Ruth Leach trở thành người phụ nữ đầu tiên nằm trong ban lãnh đạo với chức danh phó chủ tịch. Một năm sau khi Watson qua đời, tức năm 1957, tinh thần của Watson thể hiện ngay trong quyết định của con trai.
Con đường nhận thức và nhận thức trong kinh doanh của Watson là con đường khó nhọc. Điều tiện lợi là người dùng có thể bỏ túi một cái máy đục chữ nổi, điều này có giá trị như việc người ta mang theo một cây viết vậy. Và Watson được nhìn thấy logo của một tập đoàn CTR rời rạc.
Nhưng các nhà thiết kế tem, chẳng hiểu sao, Tôi không biết gì về máy tính(*) và cũng không biết cách nào để bán được nó. Vào thập niên 1930, IBM nắm đến 92% thị phần cho thuê và bán máy xử lý dữ liệu bằng thẻ đục lỗ.
của người đàn ông đang diễn thuyết mủi lòng. Hậu thế đã có những bình phẩm về Watson. Có thể khi Watson để cho câu thần chú Think của mình được dán và đóng dấu khắp mọi nơi thì ông đã quá say mê chủ nghĩa duy lý.