Sid phóng ngựa về đến lâu đài vào sáng ngày hôm sau. Mặt trời đã lên đỉnh đầu rọi thẳng xuống khu đất. Thật ra, Sequoia không định trả lời thêm một câu hỏi xấc xược của một gã hiệp sĩ kiêu căng nào khác nữa, thế nhưng qua lời nói và điệu bộ của Sid, bà thấy chàng không phải là một hiệp sĩ loại đó.
- Tôi đã nhận ra ngay đôi mắt xanh của cậu, Jim ạ - Max xúc động. Những ngọn gió nhẹ thoảng qua làm giảm bớt sự mệt mỏi của hành trình chinh phục ngọn Núi mẹ. Nott - hiệp sĩ áo đen - leo lên lưng ngựa bắt đầu một ngày mới không được lạc quan cho lắm.
Ta đã ngừng tìm kiếm, mất thì giờ vô ích. Tôi không hề nghĩ rằng đó là một câu chuyện vô bổ. Ông cũng thấy vui vui khi thấy người bạn thời niên thiếu - đã nửa thế kỷ nay mới gặp lại - của mình lại muốn kể cho ông nghe một câu chuyện cổ tích ở vào cái tuổi đã bạc trắng mái đầu.
Tôi làm việc hầu như không nghỉ, ngày cũng như đêm lẫn cuối tuần và ngày nghỉ. Chắc có lẽ sau khi thay đổi đất mới thì điều phải làm tiếp theo là cung cấp nước cho nó. - Ta không phải là một hòn đá biết nói.
Đó là câu trả lời cho câu hỏi của ngươi. - Dĩ nhiên là không rồi! Giọng nói nhà ngươi dường như cũng muốn khẳng định điều đó rồi. Đột nhiên một ý nghĩ chợt lóe lên:
Đôi khi, trong những điều kiện tưởng như đầy đủ nhất - may mắn cũng vẫn không đến. Những chiếc lá bắt đầu xào xạc, đó là khi thần Gió cất giọng trả lời: - Gia đình cậy đã may mắn khi bất ngờ được thừa hưởng một gia tài lớn.
Nếu chúng không hát, nước trong hồ sẽ không bay hơi, và nếu nước không bay hơi thì hồ sẽ bị ngập nước, và nếu hồ quá đầy nước gây ra ngập lụt thì rất nhiều cây cối, hoa quả, và sinh vật trong rừng sẽ bị chết. May mắn vô tận sẽ thuộc về mi còn ta sẽ triệt tiêu được đối thủ của mình. Điều quan trọng nhất mà tôi đã có được không phải là sở hữu cây may mắn này, mà chính là bài học tôi đã nghiệm ra trong hành trình tìm Cây Bốn Lá thần kỳ.
sự bất hạnh triền miên. Nhưng hãy nói đi, ngươi muốn hỏi ta điều gì? Nhưng Sid chợt nhớ tới lời của Sequoia.
Và tôi cũng đã chứng kiến sự hiệu nghiệm của nó ở không biết bao nhiêu người. Vì thế cả buổi sáng, chàng đi hỏi tất cả những sinh vật mà chàng gặp được trong khu rừng xem cây bốn lá còn cần những điều kiện gì để mọc lên ngoài đất, nước, ánh sáng và bóng râm ra. Thế nên ban ngày ta đâu có được ngủ, còn ban đêm thì tiếng ca của chúng cứ đánh thức ta mãi.
Cơ thể bà được tạo thành bởi một làn nước trong vắt mà ta có thể nhìn xuyên thấu qua được. Đơn giản là bởi vì loại cây đó không thể mọc ở đây được, thế thôi. Trước hết như vậy đã.