Trong thời nào cũng vậy, nam giới cũng như nữ giới, có kẻ nghèo nàng trí tưởng tượng. Tôi biết nhiều ông giáo sư bất công, mất uy tín cũng tại sử dụng bậy óc trực giác. Bình thủy tinh rủi bể, có khéo hàn đến đâu vẫn còn di tích, tâm hồn nam thanh mà vấp té vào dâm ô làm sao khỏi lu đi những vẻ kiều diễm của khiết bạch.
Cái tinh thần chó má, trâng tráo, lường gạt, lì lợm của con người Một tay chôn biết mấy cành phù dung cũng là tinh thần căn bản của một số bạn trai chơi bời ngày nay. Aristote nói: không tuổi nào bạo dạn bằng tuổi xuân? Mà trong tuổi xuân, bạo dạn nhất là tinh thần cho tất cả những gì đã có, đang có đều là cỏ dại phải phát sạch. Bản năng nầy hiện rõ trong những nghĩa cử của họ.
Nhiều em gái bị họ chê là liễu bồ, hiểu đúng nghĩa của tiếng. Đó là tôi chưa nói họ có thể trả đũa bạn bằng những phương thế có tính chất võ lực. Họ thả diều: cứ thả diều coi cặp trai gái đang ngồi tâm sự ở trên bờ đ ê như những gốc dừa ở gần đó.
Nhiều cuộc ái ân trong lúc đợi chờ bị thời gian thí nghiệm, dần dần phai lạt, tiêu trầm luôn. Phải! Tuổi hoa niên là tuổi vô tư lự, có gặp chuyện gì rắc rối, lo lấy một lúc rồi thôi. Bài làm thì làm cho chóng rồi, bài học thì học qua loa.
Các lời khuyên luân lý ấy khó vô được cửa tâm hồn họ. Vẫn biết khi bị ái tình chi phối người ta có thể ra vẻ quỳ mọp, lòn cúi. Tự trách là một việc mà cởi mở vẫn cởi mở.
Họ nói nghịch chỉ để nói nghịch thôi. Chúng chỉ bổ ích đặc biệt cho kẻ thành nhân hay thanh niên từ 17 tuổi dĩ thượng. Đi đâu về bạn gái hay lúm xúm bàn đủ thứ chuyện cho gia đình nghe.
Có kẻ tưởng mình mang một chứng bệnh gì quái gở do những tư tưởng ô uế xác thịt. Những bà mẹ xứng đáng là bà mẹ thì tình mẫu tử là kim cương. Đoàn kết đấu tranh cho tự do.
Người có quan niệm nầy hay khinh rẻ những cặp vợ chồng ít xứng đôi vừa lứa hay thường không đặng ngon cơm ngọt canh. Gương mặt mất đi nhiều nét ấu trĩ bây giờ nở nang hơn, có nhiều mơ mộng và pha lẫn chút buồn. Nhưng dầu sao họ cũng là thành phần ta phải phục vụ.
Dĩ nhiên là họ bất kể nhân cách, xã giao, nhân nghĩa. Người khác thấy đi lẹ tỏ ra tháo vát nên bước như ngựa phi. Mẹ đau khổ gần rơi lệ đưa con ra đời.
Con ngựa cây, trái banh cao su, con diều giấy sao bây giờ họ thấy chán quá. Và cương quyết học tập để chuẩn bị vốn văn hóa, nỗ lực đ ào luyện các đứctính đối nhân, đối gia, đối xã và đối nhiên. Nói tắt bạn trai trong thời gian mất người bạn trăm năm sống đời gà trống nuôi con, hay nhớ những kỷ niệm của ngày xưa, buồn khổ nhiều năm vì tiếc thương vợ kể cả khi họ tục huyền sớm.