Tình cờ, tôi gặp một người nông dân trung niên đang đi loanh quanh, có vẻ như rất sốt ruột và lo lắng vì một điều gì đó. Ví dụ như cất giấu tài sản vào một nơi kín đáo. Nhờ cha trao cho con một mảnh đất sét trên đó khắc năm quy luật của vàng mà giờ đây con có được như ngày hôm nay.
Quốc vương đang mở yến tiệc trên hoàng thành, với món bánh mì bùn và xúp hành cho các vị đấy! Một ngày nào đó, cháu sẽ mua một con lừa để cưỡi. Đám đông vây kín nơi hành hình.
Anh hãy cố gắng yêu thích công việc và đừng bao giờ né tránh những việc nặng nhọc. Bỗng một kế hoạch vụt hiện ra trong suy nghĩ của ông. Cha của ông đã gán ông để lấy một số tiền chuộc để chuộc anh ấy khỏi bị tử hình.
Trong tình cảnh này, tôi có đủ dũng khí để thoát khỏi số phận nô lệ không? Phải chăng bà Sira đã nói về tôi rất đúng – tôi là một kẻ hèn nhát, một kẻ có linh hồn nô lệ. Do vậy, ông bắt đầu đi ra phía ngoài thành để mời những tên cai quản nô lệ mua bánh. - Có lẽ họ có một bí quyết nào đó mà chúng ta chưa biết được.
Đến khi người vay đến trả tiền, tôi sẽ trao lại vật đó. Nếu tôi chỉ tìm được khách hàng ở hai nơi thì tôi phải cố gắng sao cho nơi thứ ba cũng được như thế, chứ không thể tự nhủ rẳng để đến sang năm mình sẽ bù vào. - Này Kauskor ơi! Ông đâu rồi? Thức ăn đã nguội cả rồi.
Về nghệ thuật, cư dân Babylon đã đạt được những thành tựu rực rỡ trong kiến trúc, hội họa, dệt, thêu, chế tác vàng bạc, chế tác những đồ binh khí bằng kim loại và những công cụ dùng cho nông nghiệp. Khi ông Algamish qua đời, tôi đã nhận được một phần tài sản của ông ấy đúng như thỏa thuận trước đây. Phải là nước mát đấy, vì trời đang nóng mà.
Bầu trời trong xanh của một ngày nắng đẹp như càng làm nổi rõ hai thái cực của cảnh vật nơi này. Tôi đã suy nghĩ rất nhiều về những điều ông Algamish nói. - Xin quý vị thân hữu và ông Arkad đáng kính cho phép tôi nói ra suy nghĩ của mình.
- Bởi vì anh có nghề nghiệp và tạo ra thu nhập nên cơ hội làm giàu của anh cũng rất cao. Bạn phải lấy uy tín, khả năng thu nhập và công việc của người đó để đảm bảo. – Tôi cảm động nói, rồi chợt hỏi bà – Thưa bà, theo bà thì con có linh hồn của một người tự do hay của một kẻ nô lệ?
Vào buổi trưa, Godoso tiết lộ với ông, người buôn nô lệ đó không lưu lại ở đây quá hai đêm. Người này tiếp nối người kia cặm cụi làm việc như những con kiến, từ hừng sáng cho tới khi tối mịt. Bởi vì, trên ngực anh ta có xăm hình con rắn biển khá lớn.
Nghe đến đây, ông Arkad không nhịn được nên đã cười lớn. Tôi chỉ biết hướng đến bà để tìm một chút cảm thông giữa những con người với nhau. - Tôi nghĩ ắt là như thế.