Japan Hdv

Trò chơi 18+ với 2 người yêu đào xinh đẹp bướm hồng

  • #1
  • #2
  • #3
  • Chuông điện thoại reo. Trơ ra một khoảng trống nhìn xuyên qua thấy một khu vườn rồi chếch ra cả ngoài con đường nhựa lở loét. Có nó thì đau nhưng không có nó thì bạn lại trở thành vô cảm thật rồi.

    Thế là mẹ lại hỏi: Mẹ xin hai bác cho con về nhà hai tuần nhé. Bạn thì có lẽ sẽ không thanh minh. Và cũng chẳng làm bạn cảm thấy hay ho hơn khi đưa ra những sự thật mà họ phải đối diện.

    Mẹ: Hay con có gì không vừa lòng với hai bác? Tôi: Im lặng? Mẹ: Con học bài có vào không? Để mẹ nói với hai bác không bắt con học nhiều. Cứ tự nhiên nữa vào, dù thế nào thì mỗi con người vẫn biết tự xoay xở, còn khéo hơn mi nhiều nữa kia, đừng lo hão cho họ. Mẹ lật cuốn sách lên, nó được đổi tư thế, càng cháy tợn.

    Mãi mãi, ta chỉ là một cậu bé nhạy cảm, càng lớn càng nhạy cảm. Bởi vì, nếu họ ác thì mục đích tối thượng của họ sẽ là bá chủ thế giới. Hoặc là họ sẽ phải thay đổi một số cách nghĩ cơ bản.

    Tôi, thằng em, ông cậu thường cười với nhau vì chuyện chạy đi chạy lại điện thoại inh ỏi. Nhưng tôi sẽ không kết luận điều đó bằng cảm tính hay lí tính. Cậu ấy là người tốt.

    Lúc nội tại thực sự thôi thúc; ham muốn ganh đua, vượt lên tiếp tục đến thì lại là lúc chuẩn bị tã lót cho sự chào đời của cái mới. Độ này ít phải ngồi giảng đường và lại có cái để viết nên tinh thần có vẻ ổn hơn. Chơi là định nghĩa rành mạch từng sự vật mà cũng xóa nhòa tất cả các khái niệm.

    Bên phải là bụi cây, bụi cây, rồi đến bể bơi. Bây giờ những kẻ cầu bơ cầu bất còn lương thiện ngủ đâu? Chỉ là một thắc mắc, đừng gọi đây là một niềm trăn trở. Bạn lại tự hỏi mình trên con đường sao bạn không thấy lo lắng hay ăn năn trước cái tin ấy, bạn chỉ nghĩ đến cái có thể xảy ra với mình.

    Dù đã được khuyến khích, động viên tinh thần bằng một kỳ nghỉ trước đó. Hồi lâu, nàng bảo: Anh có chuyện buồn gì thế?. Bởi nếu không bất bình, thì tai họa sẽ đến.

    Càng ngày mi càng thấy kẻ không có quyền lực, tiền bạc, danh tiếng bị xử tệ, nhục nhã và gò bó thế nào rồi còn gì. Viết tí tẹo lại lên xe trôi đi. Tiếc là không còn gỉ mũi để ngoáy.

    Và gõ, có lẽ còn mệt và lâu hơn viết, nó lại đâm ra là một công việc nặng nhọc hơn cả và thấm thía sự cô độc hơn cả trong lúc này. Lúc này họ lại tưởng tôi đùa. Sau đây là một số dữ kiện.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap