Japan Hdv

Em ghệ nghịch ngợm chăm sóc anh trai bị gãy tay

  • #1
  • #2
  • #3
  • Tôi không sống trong môi trường nghèo đói, bị áp bức, bóc lột. Họ biểu trưng cho chính họ. Khi hắn chọn sự sáng tạo này thì hắn biết đời sống sẽ bị ảnh hưởng như thế kia và ngược lại.

    Và cảm thấy nếu không giết những kẻ còn lại, họ sẽ giết anh khi anh cự nự. Có nó thì đau nhưng không có nó thì bạn lại trở thành vô cảm thật rồi. Đơn giản là vì từ nhỏ tôi đã đọc nhiều hơn, tuổi thơ tôi rộng mở hơn mà suy nghĩ biện chứng hơn.

    Và tôi và xung quanh sẽ thôi cảm giác về em nữa. Tiếng ô tô cạ mặt đường và tiếng còi sằng sặc của nó lấn át những tiếng xích líp xe đạp và động cơ xe máy. Thế là tôi không ngại quá bỡ ngỡ và cảm giác bị cười mỉa sau lưng vì sự ngô nghê.

    Nước mắt tôi lại rơi. Nhưng lúc này cũng là lúc mọi người trong nhà thức dậy. Mọi thứ vẫn như thế.

    Nước mắt ơi, mày có mất không? Khi mày mất đi, mày được những gì? Khi mày ngấm đất, muối và máu có ở lại và hơi ngọt thuần khiết có bay lên? Mày mới ứa từ trong tao ra, sao mày đã vội đi, vội đi nhanh thế? Trên lề đường là những hàng quán chộn rộn người bâu đầy. Chúng ta luôn bị lừa và phức tạp hóa vấn đề (như một sự vô lí một cách hợp lí của đời sống) bởi ngôn ngữ và những cái tên.

    Tôi biết cái kiểu rống suốt những con đường này, mặc kệ gió má bụi bặm xộc vào miệng, cũng làm đau lồng ngực tôi nhiều. Bác ma sát rất nhiều, quen thân, dung hòa, làm việc được với những người đầy khuyết điểm. - Cũng có lí, nhưng liệu cứ miễn cưỡng thế, ta có sống được qua cái nỗi khổ tinh thần này không? Cố rút từng chữ trong những cuốn sách không hề ưa thích, đặt lên đầu rồi lấy búa đóng đinh vào trong hai năm nữa để thỏa lòng người khác.

    Dù có thể nói chúng tôi yêu thương nhau. Bây giờ ít thấy người ngủ dưới mái hiên. Nhưng đây là một trận bóng.

    Và chấp nhận đời không phải trò chơi. Có lẽ tôi sẽ kiếm chút gì ăn. Chính nó làm bạn đau không ít.

    Ngôi nhà nào cũng mở cửa để bán một cái gì đó. Anh bạn bên trái bảo khán đài A bao giờ cũng buồn hơn các khán đài khác. Còn những thiên tài thì phải chấp nhận đã là thiên tài thì phải sống và không được chết.

    Vật chất? Bạn đâu có. Nếu không có một sự đổi mới quan niệm cũng như mức sống lớn lao trong xã hội. Thế là có cớ mời anh ta chiếc kẹo.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap