Cậu ta đã ra một quyết định không thuộc thẩm quyền của cậu ấy. - Nè, anh nịnh em vì có điều gì không phải với em, đúng không? Thứ sáu này nhé? 7 giờ được không? Nhớ dẫn theo bọn nhóc nữa đấy.
Mặt khác, anh cũng nhận thấy khối lượng công việc đã giảm bớt. Khi trở về văn phòng, anh lại tiếp tục viết lên tấm bảng trắng dòng chữ sau: Kết thúc quá trình giao việc bằng cách lập bản tổng kết.
Nhưng hiện nay nhân viên của tớ lại trễ thời hạn. Tất cả là nhờ ở nghệ thuật ủy thác công việc đơn giản nhưng lại vô cùng hiệu quả. Mọi người đã hoàn tất những công việc đơn giản, và những công việc còn lại đều phức tạp hơn, nên James phải mất nhiều thời gian hơn.
Hôm đó là thời hạn hoàn thành các dự án lớn và phức tạp nhất, trong đó bao gồm dự án mà anh đã giao cho Jessica. Song song đó, James cũng tự tìm ra một bảng đối chiếu giúp anh dễ dàng xác định phạm vi thẩm quyền phù hợp tùy theo mức độ quan trọng của công việc cũng như kiến thức và kinh nghiệm của người được ủy quyền. Rồi James lùi ra xa vài bước để đọc lại tất cả những gì anh đã viết lên tấm bảng trắng.
Cậu là người có kinh nghiệm trong chuyện này, cậu có thể giúp tớ không? - Anh chỉ vào tấm bảng. - Vậy vào thời điểm đưa ra những quyết định đó, cậu có biết chúng sẽ dẫn đến hậu quả khó khăn hiện tại không? - James hỏi.
Trong khi đó, lịch làm việc của James lại chẳng cân đối chút nào. James nghe nói sếp của Jones là một người rất vui tính. - Bản tổng kết công việc à? Nghe cứ như trong quân đội ấy.
Một buổi tối nọ, vì phải giải quyết một số công việc còn tồn đọng nên James lại một lần nữa để lỡ bữa tối cùng gia đình. Đã có rất nhiều lời than phiền của các đồng nghiệp cũng như của cấp trên, chủ yếu là về sự bận bịu thường xuyên và về tính khí cáu bẳn của James. Đó là nút thắt khó nhất trong công việc hiện tại của bọn tớ.
Anh thầm nghĩ về hiệu quả không gì so sánh được từ những niềm vui và thành quả mà nghệ thuật ủy thác công việc đã mang đến cho anh. - Thật sao? Nếu tớ làm thế thì liệu sự việc có dễ dàng hơn không? - Jones nhíu mày hỏi. - Nghĩa là sao? Cậu cũng từng bị như thế à? Tớ tưởng sau vụ rắc rối với Jennifer, mọi chuyện của cậu sẽ thuận buồm xuôi gió chứ?
Và ai cũng cảm kích khi được James xác định rõ thời hạn công việc. Trong khi đó, James lại cảm thấy mệt mỏi vô cùng khi nhìn xuống cái bụng ngày càng tròn trĩnh của mình. Sẵn dịp, anh còn chơi cầu lông với cô con gái mười tuổi của mình.
Trong khi đó, lịch làm việc của James lại chẳng cân đối chút nào. Khi trở về văn phòng, anh lại tiếp tục viết lên tấm bảng trắng dòng chữ sau: - Giờ thì tớ hiểu rồi.