Vào năm 1994, khi hãng Boeing lần đầu tiên công bố các dữ liệu an toàn thể hiện một mối tương liên rõ rệt giữa các vụ rơi máy bay của một quốc gia với điểm số của quốc gia đó trong hệ thống Thước đo Hofstede, các chuyên gia nghiên cứu của tập đoàn trên thực tế đã tự làm mình rối beng bởi việc cố gắng không gây xúc phạm. Bố sẽ nói với mẹ, 'Anh có một đô-la bảy mươi lăm xu. Họ cho phép chúng tôi hạ cánh theo hướng ngược lại so với cách thông thường.
Chỉ là bí mật giữa bạn và Mary thôi. Anh vốn chỉ hứng thú với toán học và cơ khí. Đây chính là lợi thế văn hóa.
Khi bạn ở đó, họ sẽ được quyền khống chế bạn. Theo cách suy luận của Gladwell, thế hệ bắt đầu bước chân vào đại học lúc này mới có cơ hội hình thành tư duy mới. Nên tôi đánh thức họ dậy, và họ cũng tham gia vào làm mọi việc.
Có một câu chuyện nổi tiếng kể về một viên phi công bị lạc khi di chuyển trong JFK. Quy tắc của Greenberg rất đơn giản. Nó đã luôn làm việc rất chăm chỉ vì bất cứ thứ gì nó đạt được.
Hoàn toàn tùy thuộc vào việc người nghe hiểu như thế nào về những gì được nói ra. Người nọ tố cáo kẻ kia gian lận. Giải quyết tình thế khủng hoảng không phải việc của anh ta.
Đề nghị của cậu không thể chấp nhận được. Nếu chúng ta tập hợp những câu chuyện của các tuyển thủ khúc côn cầu, ban nhạc Beatles cùng Bill Joy cũng như Bill Gates lại với nhau, tôi nghĩ chúng ta sẽ có được bức tranh hoàn thiện hơn về con đường dẫn tới thành công. Hai mẹ con ở trong cùng một phòng.
Không lâu sau khi đến nơi, ông đã mua một nữ nô lệ và lấy làm thiếp. Ông không có bất cứ khoản dự trữ nào, cũng không hề dựa dẫm được gì vào gia đình. Trong khi, những kẻ mới ngoài 20 còn nhỏ quá, vừa ra trường, chưa đủ kinh nghiệm, kỹ năng, quan hệ, vốn liếng.
Tập đoàn nhiều-tỷ-đô-la này vốn chế tạo ra các máy trung tâm, và nếu anh đã là một phần trong đó, anh sẽ nghĩ tại sao phải phí phạm thì giờ với những cái máy tính bé tí thảm hại này chứ? Đối với họ đó mới là ngành công nghiệp máy tính, và họ chẳng bận tâm gì đến cuộc cách mạng mới mẻ này cả. Khi bạn đăng nhập, bạn sẽ dồn hết bao nhiêu thời gian bạn muốn vào chiếc máy tính. Khi Borgenicht trở về nhà vào buổi đêm với các con, có thể ông mệt mỏi, nghèo nàn và ngợp lên vì công việc, nhưng ông vẫn sống.
Thể hiện nó bằng con số chính xác hơn, thì cứ một nghìn người Mỹ, có 29,5 trẻ sinh ra vào năm 1915; 18,7 trẻ sinh vào năm 1935; 24,1 trẻ sinh vào năm 1950. Nếu tháng Giêng năm 1975 chính là buổi bình minh của kỉ nguyên máy tính cá nhân, vậy thì ai ở vào tình thế tốt nhất để có thể tận dụng cơ hội này? Những quy luật tương tự áp dụng ở đây cũng được viện tới trong kỉ nguyên của những John Rockefeller và Andrew Carnegie. làm việc đến mức cực điểm.
Giống hệt trong các môn thể thao, Dhuey nói. Tưởng tượng xem hàng năm, có một kỳ Olympic Toán học tại một thành phố lớn nào đó trên thế giới. Chính ở nơi đó Borgenicht đã học được những đặc tính phức tạp của hàng tá chất liệu vải vóc khác nhau, đến mức mà ông có thể vuốt tay lên một tấm vải và nói cho bạn biết mật độ sợi vải, tên nhà sản xuất cũng như nguồn gốc xuất xứ của vải.