Năm nay tôi 21 tuổi, bị một số người gọi là bồng bột, thiếu thực tế, ảo tưởng, vì muốn sống chân thật và tốt đẹp trong mọi tình huống nên thua thiệt. Trước thì tháng gặp một hai lần. Nhiều điểm rất giống tôi.
Khi chúng làm tôi thấy nhẹ đi. Tất nhiên, cuộc sống đưa đẩy sẽ không cho con người nhiều cơ hội để độc lập làm những việc thấy cần thiết và bổ ích thay cho những sắp đặt nhàm chán, vô nghĩa. Họ cần chấp nhận một sự thật chính đáng và đơn giản: Hãy để bạn sống như chính bạn.
Hoặc trò chuyện với bà ấy nếu bà ấy có hứng thú tâm sự. Em sẽ bế con hôn lên trán anh mỗi lúc anh bắt đầu sáng tác. Và cố sống tốt đến chừng nào còn có thể.
Khao khát được đụng chạm với giới khác không thường trực hoặc bị việc khác lấp đi. Nhưng sống vì điều gì, có lẽ chẳng mấy ai rõ. Nhưng tự lúc nào yêu viết mà không hay.
Có một thằng bạn đùa cô ấy: Ấy khôn đến quắt cả người lại. Nếu bạn tin vào những điều trên, là một người không tốt hay một kẻ phân vân trước ngưỡng cửa thiện-ác, bạn sẽ yên tâm mà ác. Từ ấy, tôi không bao giờ muốn có lại cảm giác sững sờ và buồn nôn đó).
Hắn có thể đạt được trạng thái ấy một cách dễ dàng. Nói thì hay mà làm thì rất dở. Tôi đang đơn độc và chỉ có cái xe làm bạn.
Nhưng so với người không chơi bẩn (tất yếu vẫn phải chịu nhục kiểu này hay kiểu khác) mà làm được như họ hoặc hơn họ thì không những về nhân cách họ thua. Hay ông định viết một câu chuyện kêu gọi người ta quyên góp cho vợ ông. Tôi thì quen rồi, chắc ông anh thấy lạ lắm đây.
Chẳng qua, những cái mất nó đến nhiều quá. Mẹ: Mẹ gọi điện sang nhà bạn con, nó cũng không biết con đi đâu. Dần dà thì bạn cũng dung hoà được một phần.
Và họ luôn trữ sẵn những nụ cười mỉa mai hoặc lời trêu chọc như dao đâm. Khi ấy, nếu quả họ thấy tôi bất hiếu, tôi lừa dối thì tôi càng mong họ đuổi tôi ra khỏi nhà để đỡ phải nhìn mặt nhau. Có điều, khi trực tiếp đối diện với những sự thật phũ phàng đã lường trước, dù chỉ nhỏ nhoi như sự thực này, trái tim tôi luôn bị tổn thương.
Và như thế, dễ chả hay gì nữa. Rồi lại sợ hãi, ân hận, hối lộ nó đừng mách. Nói đây là cuộc chiến thì to tát quá.