Vật dụng thứ ba, khăn tắm – nhân viên cảnh sát quốc tế (Interpol) đang quấn chiếc khăn tắm – Internal Loans (Các khoản nợ trong nước). Có thể chúng ta có trí nhớ tốt đối với việc nhớ các số điện thoại hay nhớ lời bài hát khi mới chỉ nghe trên đài một lần. Nếm – nếm con cá khi nó vẫn đang còn sống và chưa được nấu chín.
“Ồ không, chúng ta đã không ghi số điện thoại vào đâu cả. Mỗi người đều nhận thức được những lĩnh vực mà mình thông thạo cũng như những lĩnh vực còn yếu kém. Tôi chọn thời gian đó dựa theo lời khuyên của các chuyên gia, đó là tầm quan trọng của việc tắm nắng vào lúc ánh mặt trời không gây hại.
Trái lại, chúng ta có một trí tưởng tượng phong phú phát triển tới mức độ tận dụng mọi giác quan có thể. Nguyên nhân trong nhiều trường hợp chúng ta không nhớ tên của một ai đó là chúng ta thường không để ý. Bạn mở lò vi sóng ra, đặt vào đó một chồng giấy trắng.
Hãy ước lượng xem mỗi ngày có bao nhiêu thứ hoàn toàn mới mẻ mà chúng ta nhớ được? Nó hướng bạn tập trung vào những điểm mấu chốt và những ý định có liên quan trực tiếp. có lẽ bạn đã bỏ nó vào chiếc ví mà bạn mang đi hôm qua chăng? Chắc là thế rồi! Bạn với lấy chiếc ví rồi kiểm tra kỹ đến mức chắc hẳn không một nhân viên an ninh nào có thể soi xét tỉ mỉ đến vậy.
Đây là một trong những trò yêu thích của tôi. Nhưng tốt hơn hết là bạn hãy vứt tờ giấy đó vào sọt rác và hãy tin tưởng vào trí nhớ của bạn. Bạn không thể nhớ được gì nếu bạn không chú ý đến nó, hiểu thấu đáo và lưu lại trong tâm trí mình.
Chúng ta đang thu thập tất cả những tài liệu cần thiết. Có thể ta bước vào phòng mà quên mất điều ta muốn làm ở đó. Chúng ta được gì? Ta được các chữ cái của chữ CAT (Carl và Tina – CaT).
Ngay khi Sheila nói với bạn rằng cỡ giày kiểu châu u của cô ấy là 39, bạn hãy chuyển con số đó sang từ mob (đám đông). Chúng ta treo các từ này trên những chiếc móc treo khác nhau của các tập tin trong đầu. Tưởng tượng bạn đi bộ từ bãi gửi xe vào cổng tòa nhà.
Nhưng sự thật lại phức tạp hơn nhiều và phần lớn là mang tính cá nhân. Tôi phải thừa nhận rằng nhìn chằm chằm vào người khác là bất lịch sự. Lần sau khi chúng ta gặp cô học sinh này với những cái ốc, lập tức chúng ta sẽ nhớ lại người nha sĩ đã tạo thành hình trái tim (heart) trên răng của cô bé bằng tia laser, và do đó, chúng ta có thể nhớ tên cô ấy – Liza Heart.
Với sự tự tin và dáng vẻ đầy quyền uy, anh ta bắt đầu thuyết trình: Vì thế bạn nên chuyển con số 91 sang từ “bed” (giường) thay vì từ “bad” (xấu). Khả năng ghi nhớ một điều gì đó chính là kết quả từ quan điểm của chúng ta.
Sự ức chế này là hậu quả của những “sự cố” cụ thể - những sự cố có thể thổi bay kí ức trước đây của chúng ta… khi ta không thể nhớ tên một người nào đó khi họ vẫn nhớ tên ta. Chúng ta không quên gọi lại cho Suzie, không quên trả đĩa DVD cho cửa hàng. Trong nhiều trường hợp, chúng ta lại cho rằng danh sách mua sắm chỉ sử dụng một lần nên nó trở thành gánh nặng không cần thiết cho bộ nhớ của chúng ta.