Và do đó, ông khước từ mọi lối mòn trong tư duy. Nhờ đường hầm riêng này, các kỹ sư không phải đi ngoài trời giá lạnh của mùa đông. Năm 1935, Watson tuyển dụng 25 sinh viên nữ đã tốt nghiệp trường cao đẳng.
Các nhà tư bản Mỹ giờ đây đã thấy quá rõ sự nhỏ bé của thị trường trong nước. Hãy nghe ông nói tiếp với Gordon: Họ giao cho Halsey Dickinson tiếp tục nghiên cứu chiếc máy tính điện tử đầu tiên.
Có một công ty đã chế tạo ra máy đánh chữ điện tử bằng nhựa tổng hợp. Với Watson chỉ có một IBM mà thôi. Trái lại, ông muốn nhân viên tìm kiếm động lực vinh quang
2001, nghĩa là sau hơn nửa thế kỷ đã đặt lại vấn đề với bài báo mang tên Liệu IBM có hậu thuẫn Hitle. Nửa cuối thế kỷ XX, nếu không có chiến tranh và chống chiến tranh, có lẽ cảm hứng lớn nhất của con người là máy tính. Nhưng nó không hề đúng chút nào.
Số nhân viên đã tăng từ 400 lên gần 2. Làn sóng đổi mới ở thung lũng này đã bỏ IBM lại sau lưng với hào quang quá khứ, trong cuộc đua phục vụ con người những chiếc máy tính cá nhân chạm đến từng con người. Ông nội Jeffle bị Nhật phát-xít giết chết tại đây.
Câu chuyện thứ hai về một cơ sở sản xuất tủ sắt. Thậm chí chiếc máy đèn chân không sơ khai đã có thể tính toán nhanh gấp 10 lần máy kẻ bảng của IBM. Còn Jeannette thì ngạc nhiên vì anh chàng đẹp trai Watson cũng không hề đụng đến rượu.
IBM Country Club này của Watson thật ra mới chỉ là một nửa thành phố IBM người ta đã mệnh danh khu đất rộng hơn 800 mẫu đất này làthành phố vì ánh sáng của khoảng sáu vạn bóngđèn công cộng. Hay hơn nữa, mọi người chỉ xẹt một hai bước chân là có ngay những vật phẩm cần thiết nhất cho gia đình. Nhưng sau những ngày tháng nhìn vào mắt khách hàng, bà chợt nghĩ: Sao tôi không là người giải quyết vấn đề nhu yếu phẩm cho cả xóm?.
Khát vọng sinh tồn buộc họ phải liệt kê những phương án, đánh giá rủi ro và nắm bắt những cơ sở vốn có hoặc sẽ xuất hiện trong tương lai gần. Chúng ta chọn cách nhìn đó cho cuốn sách này. RobertSobel trong Thomas Watson Sr: IBM and the Com-puter Revolution, 1981, cho biết trong một buổi phỏng vấn vào năm 1952, Watson là người bán hàng giỏi nhất miền Đông nước Mỹ của NCR với mức lương 100 đôla một tuần.
Maney tìm thấy câu nói đó như thế này: Hay hơn nữa, mọi người chỉ xẹt một hai bước chân là có ngay những vật phẩm cần thiết nhất cho gia đình. Họ là những nhà kinh doanh cao cấp thuộc
Thật là một câu chuyện thú vị nữa về Watson. Nhưng tổ hợp này vẫn không cất cánh lên được. Nhưng Watson đành chia tay người vợ trẻ và bé Tom để lên New York tìm cơ hội.