Mà nô lệ thì khó mà không giống chủ. Chỉ nói phòng làm bằng gỗ theo kiểu Phần Lan. Và như thế, em hiện hữu.
Tôi bảo: Vì biết mày về phe anh anh mới làm thế, không thì đố ai biết. Dù sao, đó cũng có khía cạnh của xu hướng phát triển không ngừng. Tôi khóc vì tôi không đủ năng lực để vừa hỏi vừa tìm câu trả lời trong những quãng đời vừa qua.
Mấy môn khác, đôi khi chúng tạo hứng thú cho tôi. Mặc quần đùi ra đường lạnh. Chuyện đi đá bóng và chuyện đi ăn giỗ không giống nhau nhưng tôi hiểu chúng tôi không thích bị người khác làm cái phần mà mình tự làm được.
Và tôi ảo tưởng có thể cải tạo cuộc đời (có phải chỉ mình tôi ảo tưởng đâu). Mà sao không thấy khuôn mặt, giọng nói, xúc cảm nào mới. Nhưng ông hãy nghĩ kỹ đi.
Và chấp nhận đời không phải trò chơi. Dù cái sự ôm ấp, vuốt ve này chỉ đơn giản là những biểu hiện thân thiện. Vì tí nữa, bác tôi cũng đến xin xe cho tôi về mà thôi.
Tít tít tít tít… Phù, phù, lần này thì bạn tỉnh dậy, cái cảm giác đời sống thật nó thật hơn cả. Còn ta, ta tầm thường thôi, cứ cá nhỏ mà ta cho vào chảo rán. Thế nên, bạn sẽ sống, sẽ sống nữa để khám phá mình.
Bác cũng hiểu, vứt điếu đi. Và chúng mình lại lén lút hôn nhau khi con chim lạ trên ngọn cây cao vút vừa hót. Tôi biết chị là một người mà sự giáo dục và cuộc sống cạnh tranh đã nhào nặn thành một người thường ích kỷ và khe khắt với những người đứng thấp hơn.
Phố phường quanh nhà lại bình thường. Thất vọng vì không có một người để khâm phục vì sự chín chắn, nhân hậu và thông thái của tuổi tác. Nước mắt ơi, mày có mất không? Khi mày mất đi, mày được những gì? Khi mày ngấm đất, muối và máu có ở lại và hơi ngọt thuần khiết có bay lên? Mày mới ứa từ trong tao ra, sao mày đã vội đi, vội đi nhanh thế?
Không phải là một thứ trẻ ranh để mỗi khi họ răn thế này là đúng thế kia là không đúng lại cảm thấy thất vọng và tụt hứng. Trong chính những con người thích ứng với công nghệ hiện đại, cũng không nhiều người biết đến hoặc biết điều chỉnh cái đồng hồ cát trong mình. Tất nhiên cách nghĩ này và hành động này cũng có phần tác động bởi hành động và cách nghĩ kia, con người tác động qua lại lẫn nhau.
Và anh đã đủ dũng cảm để nói rằng: Anh yêu em. Rồi tự dưng tất thảy lại phá sản. Những con lợn ấy lại đã đang và sẽ làm chủ biết bao nhiêu đàn bà và trẻ con.