Là học sinh cuối cấp, Reed trông kỳ quái giống Steve năm 18 tuổi, với một nụ cười đầy hiểu biết và có phần nổi loạn, với ánh nhìn rất mãnh liệt cùng mái tóc đen bù xù. Mục tiêu của ông là đơn giản hóa việc chuyển nhạc từ đĩa CD, quản lý nó trên máy tính, và ghi danh sách nhạc ra đĩa. “Thật không may, sự tò mò về tình hình sức khỏe của cá nhân tôi lại tiếp tục gây ảnh hưởng tới không chỉ riêng tôi và gia đình tôi mà còn tới tất cả những người khác ở Apple”, ông nói.
Nhưng ở Hawaii, bệnh sâu răng của Jobs đã trở nên nghiêm trọng hơn, do ông đã cố tình phớt lờ nó, đến nỗi ông muốn nhổ bỏ chiếc răng sâu đi. Ngoài ra, ông ấy lanh lợi, tự tin vào bản thân và có một chút độc tài. Và lần đầu tiên ông kết thúc buổi giới thiệu với câu kết đặc trưng của mình: “Ah, còn một điều nữa.
Morris bị mê mẩn vì Jobs đến nỗi ông gọi cả Jimmy lovine, vị giám đốc xấc xược, nói nhanh như súng bắn của công ty con lnterscope-Geffen-A&M. “Giống như bạn có một đàn con mà bạn yêu thương, và ròi bạn phải cho chúng đi làm con nuôi những người có tiền sự bạo hành trẻ em. Mẹ ông là một phụ nữ thuộc giới thượng lưu ở Manhattan, luôn đeo găng tay trắng mỗi khi đi ra ngoài, còn cha ông là một luật sư chân chính của phố Wall.
” Khi ông nói những từ đó, đám đông nổ tung với những tràng pháo tay. “Khi Jeffrey vẫn còn điều hành ở Disney, chúng tôi đã tiết lộ cho ông ta về A Bug’s Life,” Jobs nói. Thậm chí khi giữa tôi và ông ấy có những xung đột, tôi vẫn phải tôn trọng những gì ông ấy đã đóng góp trong 10 năm đầu.
Sculley mỉm cười và hồi tưởng về “cuộc sống điên cuồng và khổ hạnh trong một căn hộ lộn xộn của thành phố New York” những năm đầu trong sự nghiệp của ông. Bà đã nhờ một biên tập viên của tạp chí âm nhạc Rolling stone tên là Joe Levy phân tích bộ tuyển chọn và ông này đã bình luận: “Điều thú vị là ở chỗ ngài Tổng thống thích những nghệ sĩ mà họ không mấy ưa ông ta. Những điều này đã thu hút sự chú ý của Jobs.
Penney, và sáng hôm đó ông đã đến nhà Jobs đề bàn về sự ra đi của mình. Tôi đã hỏi Jobs xem lúc đó, người nào đang xuất hiện trong suy nghĩ của ông. Đó là một trong những giấy phút thú vị nhất của một đứa trẻ.
Cô hỏi rằng chẳng phải ông đang tự đi ngược lại triết lý đó bằng việc tạo ra máy tính và các sản phẩm mà con người khao khát đấy sao? “Anh ấy đã cáu điên lên về điều này, và chúng tôi đã có những trận tranh luận nảy lửa về nó”, Egan nhớ lại. Ngôi nhà của họ, ở 2066 Crist Drive có một tầng với ba phòng ngủ và quan trọng nhất là liền kề một nhà để xe với cửa cuốn quay mặt ra đường. ông động viên họ rằng họ thực sự rất giỏi, giỏi đến mức ông tin rằng họ sẽ làm được.
Một số lời chỉ trích, trong đó có cả của Bill Gates, cho rằng rút cuộc Apple không sử dụng toàn bộ hệ điều hành NeXT. Vì tôi không hề biết trước là họ không thể làm được nên tôi đã cố gắng xoay sở mọi cách để làm được nó. Ban đầu dân công nghệ và dân hippie (phản văn hóa) không có quan hệ tốt với nhau.
Dylan ghi âm tất cả những buổi biểu diễn của mình nhưng những người làm việc cho ông lại thiếu cẩn trọng vì thế nên rất nhanh chóng, những cuốn băng này được sao chép lậu và lan tràn khắp nơi. Một số mảnh có thể gắn lại với nhau giống như trò chơi Lego để thể hiện các lựa chọn. Sự bất đồng này kéo dài vài tuần, thậm chí kể cả sau khi Steve đã được đưa về gia đình Jobs.
Powell đã rất sẵn lòng hủy bỏ chuyến đi và cố gắng thuyết phục chồng cô đưa Erin đi cùng. “Nó sẽ có giao diện người dùng đơn giản nhất mà bạn có thể hình dung ra. Avie Tevanian đã lấy phần lõi Mach liên quan đến UNIX của hệ điều hành NeXT và biến nó thành lõi của Mac OS, được biết tới với tên gọi Darwin.