Chuyện gì vậy? Bởi vì IBM đã bị nợ nần chồng chất trong khoảng ba năm đầu của thập niên 1990, cho nên nếu có lời thì nợ vẫn còn như thường. Gerstner biết rằng, IBM vào thời của mình, phải tự dựa vào chính nó. Watson bước qua cổng chính, vào văn phòng của các nhà sáng lập và không biết lý do được gọi đến đây.
1929, thị trường chứng khoán phố Wall náo loạn, lệnh bán cổ phiếu dồn dập, chỉ số chứng khoán rớt nhanh. Vấn đề khó khăn là chúng ta hay vin vào đủ mọi phương tiện để khỏi phải suy nghĩ vì suy nghĩ là công việc nặng nhọc. Vào thời đại của ông, không ai nghĩ rằng, xử lý dữ liệu lại là một ngành kinh doanh.
Có thể thấy, định đề con người mà Watson đưa ra năm 1914 trong đó đã ghi cụm từ này (service man). Trong 15 năm lãnh đạo của mình, như Time đã nhận định, Tom đã biến IBM từ một công ty trung bình trở thành công ty lớn thứ 12 trên thế giới, từ Và ông quyết định cho thế giới thấy điều đó bằng cách rút ngắn tên công ty International Business Machines thành ba ký tự mà thôi: IBM.
Ra đi khi thanh danh không còn. Lindbergh thực hiện chuyến bay này vào năm 1927, nghĩa là cùng thời với Watson và sự kiện này có tác động mạnh đến Tom khi đó ở tuổi 13. Khi trở thành một, toàn thể IBM bị buộc phải tìm mục tiêu chung.
Chữ Business nằm phía trên Watson định tổ chức ăn mừng sự kiện ấy nhưng không thể bởi người cha một đời lam lũ đã ra đi trong đêm hôm đó. Đó là thời điểm người của IBM hát vang hàng chục bài hát của riêng IBM, suốt ngày.
Như vậy, Watson đã đi từ chỗ định nghĩa lãnh đạo từ từ tiến đến chỗ định nghĩa doanh nghiệp. Để làm được như thế, Watson muốn biến CTR thành một công ty lớn và được tôn trọng, gắn liền với những giá trị đạo đức cao quý của giáo lý Orthodox. Gerstner, Tom và Watson đều là những nhà mạo hiểm xuất chúng nhưng tất cả họ đều ở trong lòng bàn tay của Watson: THINK tư duy, một ký hiệu hơn là một khẩu hiệu của Watson.
Peter Drucker, nhân chứng sống về Watson, khi ấy là một phóng viên trẻ của tờ báo Fortune saukhi thoát khỏi châu Âu, lúc ấy rơi vào tay ĐứcQuốc xã, ông đã đến Mỹ. Ông nói chuyện với Tom những câu chuyện yên bình. Thomas Watson đã đặt nền tảng cho IBM trở thành ông vua ngành máy tính sau này.
Watson biết điều đó có thể đến trong thời đại của Tom nhưng lúc này thì chưa. Tạp chí Time nói bí quyết thành công của Tho- mas Watson là xây dựng lòng trung thành nơi nhân viên. Cả hai đều hướng vào con người trong và ngoài công ty.
Nếu nhìn chung, thì cảm giác đó có thể thiếu cơ sở. Bốn mươi hai năm trước ông cũng đã nói: Những quan chức quản lý là người trợ giúp cho nhân viên của mình thay vì nghĩ mình là ông chủ. Số nhân viên đã tăng từ 400 lên gần 2.
Mười năm sau, khi công cuộc tái thiết và hợp nhất CTR thành công vượt bậc, Watson nhìn biểu tượng bay bướm của công ty và ông thấy rằng nó vẫn còn hợp thời nhưng nó không thể hiện được lòng mong muốn của ông về một tổ chức vinh quang. Tuy nhiên, trong thời đại của mình, Gerstner đã làm một chuyện mà Watson không bao giờ muốn, ông đã sa thải nhân viên. Những lúc lãng quên mục tiêu giúp khách hàng là lúc IBM gặp khó khăn.