Thấy Cà Tím và Đậu Phụ khóc, nàng Nấm hét lên: Này, hai người, tại sao lại khóc chứ? Đừng có cảm tính quá như thế!. Mọi người không tham gia vì ngay từ đầu, họ không hề biết sẽ có một buổi biểu diễn. Cô phải làm cách nào đó để tìm được một quỹ học bổng nếu cô thật sự muốn theo học tại trường trung học Amazon.
Sơ đồ cây Có/Không phân loại những người hoặc những đối tượng thành từng nhóm dựa trên câu trả lời Có/Không của họ. Họ tổng hợp tất cả các câu trả lời và cho ra kết quả như sau: Nhiều đứa trong số bọn tớ vẫn chưa nói trôi chảy được tiếng Bồ Đào Nha dù bọn tớ đã ở đây hơn hai năm.
Tiếp theo là tạo ra nhiều nhánh nhỏ. Cô thích đưa ra những ý tưởng mới. Chỉ nhìn vào xu hướng trung bình của điểm số môn toán sẽ không giúp cậu nhận thấy điều đang thực sự diễn ra.
Một số nhân vật thậm chí có thể khiến bạn liên hệ tới chính bản thân mình! Cậu nghĩ ra những ý tưởng rất tuyệt. Mặc dù chúng rẻ hơn đĩa CD và game nhưng cậu mua chúng thường xuyên hơn.
Bước đầu tiên của John là đặt ra một mục tiêu thật cụ thể. Còn trước mắt, mục tiêu đầu tiên của John là mua một chiếc máy vi tính để học đồ họa CGI. Nấm! Nấm! Cà Tím! Cà Tím! Đậu Phụ! Đậu Phụ!, đám đông vẫn tiếp tục hò reo vang dội.
Thế nên tôi quyết định rời khỏi McKinsey để viết cuốn sách này và giảng dạy trực tiếp cho các em học sinh. John gần như đã bỏ cuộc, nhưng trước tiên cậu cố gắng nghĩ ra một sáng kiến nào đó để tăng thêm thu nhập mà không phải làm thêm giờ. Cũng như Những Người Yêu Nấm trong bài học trước, John dùng một ma trận để sắp xếp những suy nghĩ của mình:
Ví dụ không tốt: Tôi muốn có một chiếc máy vi tính ,Tôi muốn mua một chiếc máy vi tính. Điều đó có nghĩa là cậu sẽ phải có máy vi tính muộn nhất là vào đầu tháng 12, tức là chỉ còn 6 tháng nữa. Đó là một công cụ trực quan giúp bạn xác định những nguyên nhân có thể có của một vấn đề và tạo ra rất nhiều giải pháp cho vấn đề đó.
Phân tích #3: Tại sao có những người không đến xem thường xuyên? Liệu sau này họ có đến xem không? Lúc này tôi bắt đầu tập trung vào việc giúp trẻ em áp dụng các phương pháp giải quyết vấn đề vào thực tiễn. Thật đáng buồn, vì chắc chắn chàng có thừa nghị lực để đạt mục tiêu.
Cô đã chấp nhận đề nghị của Nike tài trợ học phí cho cô. Sau khi John tạo nên cây sơ đồ logic, cậu bắt đầu tìm kiếm những ý tưởng tốt nhất mà cậu sẽ phải theo đuổi với một giả thuyết làm thế nào để bù đắp được khoản thiếu hụt 248 đô-la đó. Cậu cũng nhận thấy thu nhập 3 đô-la mỗi giờ nhờ dắt chó đi dạo cũng không tệ chút nào trong khi những cậu bé khác chỉ được trả có 2 đô-la khi làm công việc này.
Ngay cả những vấn đề xuất hiện trong cuộc sống hàng ngày nhiều khi cũng trở thành những vấn đề không thể chịu nổi. Vậy thì tại sao đây vẫn chỉ là giả thuyết mà không phải là giải pháp thật sự của John? Nó vẫn còn là giả thuyết vì chúng ta vẫn chưa biết được nó có đúng hay không. Cà Tím và Đậu Phụ nhìn nhau thở dài: Tụi mình làm gì bây giờ?.