Điều quan trọng là chẳng ai quan tâm đầu tư phát triển những thiết bị như thế. Sau khi tốt nghiệp cấp 3, đúng như lời hứa, bố mẹ bảo ông chọn trường đại học. Và điều đã xảy ra là một nửa bài hát mà chúng tôi bán, xấp xỉ nửa album và nửa khác riêng lẻ.
(2001), Finding Nemo (2003), The Incredibles (2004), và Cars (2006). Đó chính xác là những gì đã biểu hiện với những người con của mình. Sự kỳ vọng một giải pháp thay thế hợp pháp thì mới – nó là sáu tháng tuổi.
Người giám đốc điều hành nay không ai khác là Steve Jobs. MAP giúp những nhà bán lẻ có quy mô nhỏ có thể cạnh tranh về giá cả với các cửa hàng lớn. Steve vẫn yêu cầu các nhà phát triển xây dựng nhiều chương trình cho máy Macintosh sao cho nó có nhiều phần mềm trước khi được giới thiệu.
Nhưng không ai trong phòng có đủ can đảm để nói như vậy. Ông kể lại: “Tôi đang ở bãi xe, với chiếc chìa khóa trong xe hơi và tôi tự nghĩ, nếu đây là buổi tối cuối cùng của tôi trên Trái đất, tôi sẽ dành nó cho cuộc họp bàn chuyện làm ăn hay là với người phụ nữ này? Tôi chạy xe qua bãi đậu xe, hỏi cô liệu cô có muốn ăn tối với tôi. Nó thật sự rất tốt cho tôi.
Đó là câu chuyện bắt đầu từ những năm 60 của thế kỷ XX. Jobs không phải không nhìn thấy sự đe dọa. Những thứ tôi tự hào nhất về Apple là nơi kỹ thuật và nhân văn đến được với nhau”.
Còn iRevolution là cuộc cách mạng iPod và iPodism là tôn giáo iPod. m nhạc tràn ngập trong tâm hồn tất cả chúng ta nhưng sẽ rất dễ mất đi một ngày, một tuần, một tháng hoặc một năm. Sau 24 giờ kinh khủng, các bác sĩ đã phát hiện ông bị một dạng bệnh rất hiếm mà chỉ có thể chữa được bằng phẫu thuật.
Ông kể lại những năm tháng trìu mến của mình tại Apple, rồi làm cho nó biến mất như thể rằng ông hồi tưởng. Khi đó, có nhiều người nghi ngờ Apple không thể duy trì thời kỳ tươi đẹp này. Khi ấy, tình thế đã thay đổi.
Apple đã làm điều đó tốt hơn các công ty khác”. “Khi tôi thiết kế các chương trình tại trường cao đẳng, anh nói: chúng ta sẽ bán nó”, Wozniak kể lại. Người ta còn thấy ở “người đàn ông kỳ lạ” này khả năng “sống sót” sau những lần cận kề “cái chết” trong sự nghiệp và cuộc đời.
“Hãy làm những điều tôi đã làm. Cuối cùng, ông mới xuất hiện với cái cằm râu mọc lởm chởm. Trước đó vài tuần, Steve gọi Mike Evangelist đến để thử phần mềm và điều nổi bật nhất mà Mike Evangelist nghĩ là về những khía cạnh thú vị của nó.
Tuy Steve chỉ “dám” nghĩ mình là “người giữ cửa” trong toàn bộ quá trình đổi mới của Apple nhưng rất nhiều người dành cho ông một sự kính trọng lớn. Cuốn sách này viết về một phần đời và nghề của một người đàn ông kỳ lạ. Công việc nghệ thuật đều được thực hiện trên một máy Mac.