Japan Hdv

Cô vợ đi đẻ, Gã chồng ở nhà cưỡng dục bạn thân của Người vợ vì bị phát hiện ngoại tình

  • #1
  • #2
  • #3
  • Không thích để người khác giải quyết hậu quả cho mình. Bình thản và mệt mỏi. Nhưng tôi sẽ không kết luận điều đó bằng cảm tính hay lí tính.

    Yêu say đắm là chơi. Tôi cũng chấp nhận thế, mặc dù, với tôi, cái xe ấy vứt đi cũng được. Hàng mi dài ôm lấy đôi gò mắt.

    Bạn kéo lại và nhận ra ông anh họ. Hắn cũng thông minh đấy chứ. , bạn theo phản xạ, đoán ngay tiếp theo chắc là …dog Nhưng có vẻ không phải, tự nhiên hắn viết ngoáy đi, một từ gì đó có 4 chữ cái mà bạn đọc mãi không ra.

    Kẻo lỡ ra dân tình chỉ đọc được đến đây, suy diễn lung tung thì khổ. Còn chúng có ý nghĩa thì đã đến thời điểm được phổ biến. Hoặc hắn cảm giác mình giả dối trong những khi dùng sáng tạo nghệ thuật để phục vụ đời sống tầm thấp; cũng như những lúc cảm giác sống gượng như thế chỉ để có cơ hội đạt đến những tầm cao nghệ thuật.

    Sẽ thôi cái cảm xúc của tuổi thơ bị tổn thương: Mọi người đều thần kinh, mọi người đều ích kỷ. Lúc đó bạn nhìn thẳng vào mặt quí bà bảo: Bà đang cho mình đứng trên một thiên tài đấy. Dù chúng ta có thể hơi tí là cười rộ lên.

    Làm thế nào đây? Làm thế nào để bác ta tin? Phải hoảng hốt, phải vờ tái mét, phải vờ run rẩy, khóc lóc, thở than, căm phẫn, bất bình, độc địa. Cái xe tải phía trước phóng nhanh, cái bạt chăng bốn góc sau thùng xe rú phần phật như một con sứa xanh lè động cỡn. Hãy làm một chút miêu tả về âm thanh phố xá.

    Rồi tự dưng tất thảy lại phá sản. Cháu vẫn không chịu dậy ạ. Tôi nhất quyết không đi.

    Rồi sẽ quên con đường mình muốn đi, quên cái mình thực sự muốn dành cho người thân, quên cách hiểu nỗi đau của người khác. Tôi đang làm cái việc chép nhật ký hay ghi lịch sử của mình? Không cần biết. Đi xuôi từ Thanh Xuân hướng vào Hà Đông.

    Hôm nay chỉ phải học 3 tiết sau theo cái lịch học lại của tôi. Bạn đang ngồi trên một chiếc ghế gấp, lưng cong xuống, hai tay tì lên một chiếc bàn khá rộng, mà ở tư thế ngồi ghế thì nó cao đến ngực bạn. Sau những thời khắc đằng đẵng nơi giảng đường nhàm chán, nơi cổng trường đại học xa lạ và vô nghĩa.

    Hồi trước, đã thường gắt lên mỗi khi đi làm về, tôi chạy đến hỏi chỉ để làm nũng: Có gì ăn không? Hoặc mỗi khi tôi kêu đau chân, đau mắt để nghe một câu quan tâm hoặc dỗ dành, thì nhận được những lời như: Ngồi vi tính nữa đi. Để vớt vát chút kiêu hãnh, họ dễ hành hạ, dúi đầu những người còn cùng cực hơn. Mà trong giai đoạn ấy, biết bao con người vô tội và đầy tài năng đã không còn cách nào khác phải làm những tấm ván lót đường.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap