Japan Hdv

Làm tình em đồng nghiệp vú ngon đến nhà trú bão

  • #1
  • #2
  • #3
  • Ta cõng nàng đi trên sóng. Nhưng họ đã quên sự bất bình ấy và cũng chẳng tìm ra được những cái đúng đắn, hay ho đôi lúc lạc vào trong những giáo điều vô nghĩa-như khi sục một chiếc vợt xuống mương nước toàn cá lòng tong đôi lúc cũng tình cờ vớt được một con cá đẹp. Thật ra, lúc này tôi mệt mỏi.

    Nhiều khi bạn thấy rõ những giới hạn bị va đập bởi khát khao muốn làm được tất cả. Ta có thể viết ngược lại, nghĩa là cứu sống con người ta. Bi kịch chỉ đến khi họ bắt đầu khao khát nhận thức, khi họ bị ngăn cấm tình yêu, khi họ bệnh tật không có tiền chữa chạy, và hứng chịu những bất công lớn.

    Phố phường quanh nhà lại bình thường. Có điều, viết đâu phải lúc nào cũng là toan tính thiệt hơn. Nhưng thấy cũng hay hay.

    Không, cháu không phản đối, con không phản đối. Và ta bị ức chế liên tục. May là tôi vô tâm, không thống kê đây là lần thứ bao nhiêu.

    Và trong những khoang tàu kia đang diễn ra những gì? Chắc là có một chủ tàu đang chửi kẻ yếm thế: Mày ngu như lợn. Sau niềm vui chung, họ dễ lại lừa dối và khinh thị lẫn nhau. Ta viết không phải không có mục đích kiếm ba cái đó.

    Hắn phải lừa phỉnh mình. Tôi nghĩ, những người sáng tạo cũng cần khỏe mạnh. Nhưng họ không dùng được những cái đó để làm loài người đẹp hơn.

    Và khi kẻ thua bay đến miền đất hứa, rũ bỏ mọi tranh đua chốn hồng trần thì kẻ thắng mỉm cười bấm nút cho máy bay nổ tung. Thật ra đôi lúc chúng ta hiểu nhau. Những thanh niên có thể coi là tốt xung quanh, họ sống.

    Và nhiều lúc không còn khả năng đè nén được biểu hiện của sự yếu đuối hay hồn nhiên bị giam hãm bởi định kiến từ chính mình. Tất nhiên, có lúc người ta sẽ cảm thấy sự đồng điệu với sự thấu suốt kiểu hư vô, sự thấu suốt của dục đã diệt khi người ta có chung trạng thái thấy đời sống mất hứng bên con người. Bạn biết giờ này chắc bác bạn đang bị các vị trong bệnh viện hạnh họe.

    Nhưng khi đã bị bắt bài thế này thì họ lại chơi khác. Ban ngày, sau bao năm tất tả, bộ óc nhanh nhạy của bác cũng dần có những triệu chứng của sự lú lẫn. Rằng suốt một thời gian qua, tôi đã lông bông, đã lãng phí đời mình, đã không biết nghĩ.

    Còn một cái quên đáng sợ nữa là quên rằng phải cố không được khinh bỉ loài người dù họ tỏ ra khinh bỉ anh. Và với sự mệt mỏi ấy, tôi không đến được với những bộ mặt khác của đời sống. Và giảm thiểu hậu quả cho thế hệ sau, cũng như tránh quả báo hiển nhiên của những sai lầm xuất phát từ lòng vị kỷ mù quáng.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap