Đó mới thực sự là sự cởi bỏ để đến với trí tưởng tượng. Và người ta thường gọi những vẻ đẹp của sáng tạo, của tài hoa là nghệ thuật: Nghệ sỹ sân cỏ, nghệ sỹ ẩm thực… Và hắn không muốn chỉ dừng lại ở một vài mặt nghệ thuật của chữ nghĩa. Hoặc không thoát ra khỏi ý tưởng các bức tranh trước của bản thân.
Thôi được, bạn chấp nhận chung sống với nó như chung sống với những cơn đau. Thật ra, lúc nào bố cũng chỉ muốn đầm ấm. Mọi người bắt đầu thấy cần xích lại gần nhau và biết tận hưởng cuộc sống.
Tôi thì thế nào cũng được, khi khoẻ. Có một điều mà bạn không rõ là thực hay trong một giấc mơ: Bạn tìm thấy trong tủ tờ đơn xin li dị. Đôi khi sự kiếm tìm hay hơi lo lắng đem lại cho con người cảm giác phấn khích.
Tôi thử trôi theo cuộc phiêu lưu của nó. Không biết trận chung kết này, ở nhà có một vé, ai đi. Chẳng mấy chốc mà bốc hơi tan biến vào trời đất trong cái dào dạt ấy.
Từ lúc trẻ, sau một đợt dùng thuốc trị bệnh quá liều, bố bị hỏng khứu giác. Khi ấy, nếu quả họ thấy tôi bất hiếu, tôi lừa dối thì tôi càng mong họ đuổi tôi ra khỏi nhà để đỡ phải nhìn mặt nhau. Một trận đấu đem lại cho bạn nhiều cảm xúc hơn.
Hay bị bạn bè lợi dụng và hiểu lầm. Kinh phí trên rót xuống cho chuyên án ma tuý là lớn nhất nhưng cứ như dầu được chuyển qua một dãy đường ống dài dằng dặc và đầy chỗ rò rỉ. Nó dường như là phản ứng của sự sở hữu đạo đức và sáng tạo.
Với họ, những nỗi đau tinh thần, những cơn đau thể xác là có nhưng một thằng bé 21 tuổi không thể đau hơn họ được đâu. Cháu phải sống để đứa cháu gái nhút nhát và hiếu thảo lớn lên không phải trở thành một người đàn bà cô đơn và khổ đau như mẹ nó. Trông cậu buồn cười quá.
Bố muốn yên ổn và sợ cho bạn. Từ đó mà tôi chọn cả tiếng nói về tình yêu, về Nhân Loại. Ta không cần quan tâm cá bé cá to, miễn là ta đang câu cá, ư? Không đúng! Giá mà ta biết thế nào là cá to.
Chả biết đường nào mà lần. Bác giở cuốn sách ra, vuốt lại từng trang rồi gập vào. Đến phòng nghỉ, giới thiệu đây là nơi nghỉ ngơi sau khi tập, có thể đọc sách báo, xem tivi, ngủ.
Những lúc này là lúc người ta lạnh nhất và có thể có hoặc không nhiều hơi ấm nhất. Lại đến lúc thay băng và họ lại lùa hết người thân bệnh nhân ra. Cũng có thể là khuôn mặt cũ.