Vừa đi bộ với bác bạn vừa hơi bực. Và họ luôn trữ sẵn những nụ cười mỉa mai hoặc lời trêu chọc như dao đâm. Nhưng sau nhiều lần phân vân, khổ sở trước những sợi dây hiếu thuận, những miếng đòn tâm lí, lần này tôi cho mình thản.
Tôi đốt chút, chả hả hê gì. Và giảm thiểu hậu quả cho thế hệ sau, cũng như tránh quả báo hiển nhiên của những sai lầm xuất phát từ lòng vị kỷ mù quáng. Tôi bỗng không thấy xấu hổ khi mình khóc.
Chúng như những giọt luôn hiện hữu trong nhân gian mà có người biết, có người chẳng bao giờ biết. Ta ngại nói sự thật với ai nhìn ta ngờ vực. Đối diện với bà già và cái thùng rác là những bồn hoa cỏ tươi tắn, nõn nà.
Sáng tạo cũng là một công việc không thể thiếu sự tỉnh táo và đứng ngoài nó. Đừng nhầm là chúng tôi lạnh với nhau. Trận đấu quả thú vị hơn lần trước.
Nếu bạn nhớ không nhầm thì giấc mơ vừa rồi có đến bốn, năm tầng. Cứ như người từ trên giời rơi xuống. Những kẻ có khả năng lãnh đạo như vậy đủ thông minh để đọc và hiểu về tính nhân văn.
Tôi nép sát vào vỉa hè và chẳng làm cản trở, vướng víu ai. Lại buồn, lại khổ nhiều hơn cần thiết. Nhiều khi bạn thấy rõ những giới hạn bị va đập bởi khát khao muốn làm được tất cả.
Nhưng chỉ có thể tốt nhiều hay ít, khó có thể tốt cho đủ. Con sông trước mặt thật xanh và êm. Cười vui cho dễ sống.
Sống phải khéo lắm, miễn là không làm gì sai. Đời sống toàn vẹn là đời sống nhiều trạng thái với những tỷ lệ khác nhau mà tự thân chủ thể dung hợp, pha trộn. Và họ luôn trữ sẵn những nụ cười mỉa mai hoặc lời trêu chọc như dao đâm.
Thấy đủ, tôi lên ngồi trên ghế. Như đứng từ ngoài nhìn vào một bức tranh. Sự xích lại là một niềm vui dù chúng không tạo đủ cơ hội cho họ để san sẻ những uẩn khúc.
Nhằm sớm tạo ra những con người ưu tú hơn. Đó là một sự chuyển đổi quan trọng. Đi xuôi từ Thanh Xuân hướng vào Hà Đông.