Chính ta đã đưa ra lời nguyền: "Bất cứ người nào nhổ phải cây bốn lá sẽ chết trong ba ngày" Nhưng nếu trước bình minh ngày mai mà không ai nhổ nó thì Merlin sẽ phải chết vào lúc đó. Tốt nhất là ngươi hãy nhanh chóng quay về lâu đài hay đi cứu một cô nương nào đó đang trong vòng nguy hiểm đi. Ngày ấy, lúc nào người ta cũng thấy hai thằng bé gần nhom quấn quýt đùa giỡn bên nhau.
- Hỡi Sequoia - Nữ hoàng của các loài cây - ta đang nói chuyện với bà. Nhưng ta chưa hề nhìn thấy rễ của cây bốn lá nào trong khu rừng này cả. Anh còn có thể làm được gì khác nữa chứ? Vì thế Nott leo lên ngựa và đi lang thang vô định mãi trong rừng, hy vọng rằng mình sẽ bỗng nhiên may mắn phát hiện được Cây Bốn Lá thần kỳ ở đâu đó.
Và tôi biết ông sẽ chuyển đến đúng người. Hai chàng hiệp sĩ mỗi người đều đi theo con đường riêng của mình. Mặt trời đã lên đỉnh đầu rọi thẳng xuống khu đất.
Nhưng Sid chợt nhớ tới lời của Sequoia. Nott đã từng nghe nói về Bà chúa hồ. Đang dò dẫm trong bóng đêm, bỗng anh cảm thấy con ngựa đen của mình dẫm chân lên một chỗ đất mềm, ẩm ướt, và trên cao các nhánh cây đã được chặt quang đãng.
- Khoan đã, thưa Người. Ngươi, Bà chúa hồ, ngươi phân bố nước khắp khu rừng Mê Hoặc, ngươi, người tưới nước cho tất cả các ngóc ngách của khu rừng này, hãy nói cho ta biết: Cây bốn lá sẽ mọc ở đâu trong mấy ngày tới? Sáng sớm hôm sau khi vừa tỉnh giấc, Nott - hiệp sĩ khoác áo choàng đen - đã sẵn sàng bắt đầu cuộc tìm kiếm của mình.
Mụ nhe hàm răng trắng hếu ra, chà đôi bàn tay với những chiếc móng dơ bẩn dài ngoằng lại với nhau một cách khoái trá,cái mũi nhọn và khoằm của mụ nhăn lại, cố gắng mỉm cười thật tử tế. Một không khí im lặng bao trùm cả khu vườn, không ai nói với ai lời nào. Chàng tiếp tục công việc tạo dòng nước cho đến tận chiều tối.
Nhưng Merlin đã lừa ngươi. Để an toàn và tránh thú dữ tối qua, anh đã ngủ trên một chạc cây cổ thụ. Và bạn có thể tìm được sự may mắn từ chính những bất hạnh, không may mắn của mình.
Ngươi phải nhanh lên. Tuổi thơ nhọc nhằn, vất vả nhưng ấm áp tình bạn giữa hai người bạn nhỏ đột ngột bị gián đoạn khi cả hai vừa bước qua tuổi thứ mười. Chàng biết ngay đó là chính là Sequoia.
Nott bắt đầu cảm thấy căm ghét sự may mắn. Sid suy nghĩ trong chốc lát, sau đó chàng nói: Còn sống - còn hy vọng.
Còn với những ai dám tin, dám tạo ra các điều kiện của sự may mắn thì họ không tin vào những điều may rủi. - Bình tĩnh, bình tĩnh nào! Để ta giải thích cho mọi người rõ thêm. Tôi nghĩ là cậu cũng biết tôi không có đủ tiền để đi học.