Quyết định từ bỏ lối mòn sa thải trong đại suy thoái, Watson, với việc tuyển thêm nhân viên đã tỏ rõ cách thức xây dựng lòng trung thành của nhân viên. Thậm chí, giai thoại về một nhân viên đã làm thiệt hại số tiền lớn nhưng Watson đã không sa thải mà còn xem đấy như là chi phí đào tạo nhân viên đó, đã được trích dẫn trong nghệ thuật dẫn dụ. Sau 17 năm gắn bó với NCR, Watson rời tòa nhà quen thuộc, ngước nhìn nó lần cuối.
Ông không hề nhắc gì đến nhu cầu của một cá nhân đối với máy tính. Những người đàn ông trong những bộ vest đen ngồi nghiêm như đóng băng. Không thể vay mượn hay chờ đợi gì bên ngoài, cho nên cách khôn ngoan, như Watson đã làm, là hãy tận dụng mọi sức mạnh mà nó vốn có, để hành động tập trung.
Nhiều doanh nhân Mỹ đã trả lại huy chương ngay khi Hitle tiến hành chiến tranh. Cha thật sự không hình dung được công việc ra sao cả. Nhưng cuối cùng, Tom lại trở thành người ảnh hưởng lên thế kỷ XX bằng cách lãnh đạo IBM.
Tìm các kỹ sư trong chiến tranh là điều khó khăn. Ai cũng nơm nớp lo sợ một đợt cắt giảm lao động để giảm chi phí. Phương pháp quản trị, triết lý kinh doanh, tinh thần doanh nghiệp của Watson đã được thử thách qua thời gian.
Con người là triết lý kinh doanh và triết lý quản trị của ông. 1914 tại Dayton, bang Ohio, là khi Watson bắt đầu tháng ngày xa con nhỏ, rời người vợ trẻ lê bước đến New York tìm công việc mới. Watson đã góp một công lớn trong việc hình thành khái niệm trách nhiệm cộng đồng của doanh nghiệp mà chúng ta quen nghe hôm nay.
Cuối cùng chính ông mới là nhà sáng lập thực sự IBM, một công ty đạo đức nhất trong các công ty (the most moralistic of compa- nies), ở vào thời điểm bị kết án phạm tội độc quyền trong kinh doanh không thể chấp nhận được ngay cả trong thời kỳ còn thiếu các chuẩn mực! Dù vậy, ông đã sẵn sàng quyết định rằng tương lai CTR phải khác đi. Ông nội Jeffle bị Nhật phát-xít giết chết tại đây. Drucker kết luận về Watson trong ba chữ: Quite intentionally dignified đúng là một người chủ ý đem lại phẩm giá.
Đầu năm 1956, Watson đón những nhân viên thân cận nhất của mình đến thăm nhà. Ba ngàn ngân hàng đóng cửa. Watson vốn rất thích
Công ty trở thành điểm cứu trợ với đầy đủ lương thực, thuốc men, thuyền bè. Nền công nghiệp Đức phát triển mạnh ở châu Âu là một miền đất hứa và các tên tuổi này đều phải làm ăn ở đây. Điều tiện lợi là người dùng có thể bỏ túi một cái máy đục chữ nổi, điều này có giá trị như việc người ta mang theo một cây viết vậy.
Vào mùa đông năm 1914, Watson gõ cửa văn phòng của nhà tư bản danh tiếng Flint, để tìm một công việc. Có lẽ ông tin rằng bài giảng của ông có thể làm thay đổi con người này. Watson diễn giải về quan sát chủ động, có mục tiêu.
Thật ra cái tên nó rất dài: Máy tính điều khiển chuỗi tự động Mark I (Automatic Sequence Controlled Calculator Mark I). Mạo hiểm để tiên phong trở thành một loại gien trong tinh thần IBM. Tom đã đánh trúng điểm yếu của ông bố vĩ đại, vì chính UNIVAC làm IBM mất mặt và tụt hậu, và như thế Watson không thể chịu đựng được cảm giác bị qua mặt.