Chú ý xem họ có muốn nói gì hay không và sử dụng ngay câu hỏi của Henry Kissinger: Còn bạn, bạn nghĩ gì về vấn đề này?. Nếu không chuẩn bị tâm lý trước thì bạn sẽ thật sự bối rối. Tôi nghĩ rằng không có người thành công nào mà không thể bày tỏ được chính mình.
Sáu tháng sau, vào ngày tháng đó và giờ đó, tôi có mặt tại Câu lạc bộ Rotary như đã hẹn. Nhưng khi đang nói câu thứ nhất, bạn có thể vạch ra trong đầu câu thứ hai. Khi ấy tôi đã rời khỏi Brooklyn và ở nhờ nhà một người chú, chú Jack.
Boom-Boom chào đón tôi với một nụ cười lớn hết cỡ: Chúng tôi rất vui sướng khi thấy anh đến! Bởi họ đều có một điểm chung là sự nhiệt tình, hào hứng hết mình trong công việc lẫn khi trò chuyện. Tại sao? thật đơn giản, dễ dàng, hiệu quả! Nếu muốn khơi mào cho câu chuyện sống động và thú vị, bạn hãy hỏi: Tại sao?
Khán giả biết tôi cũng như họ, tôi đâu có biết phần cuối của bản tin kia là gì. Đến nỗi mà không vị khách nào muốn ra về còn hẹn nhau năm tới kỷ niệm một năm ngày Larry King tròn… sáu mươi tuổi!!! Điệu bộ và cử chỉ thì dứt khoát và ấn tượng.
Đừng nói quá nhiều chuyện vì ngoài chuyện của bạn ra còn nhiều câu chuyện của những người khác muốn thảo luận nữa. Quan điểm về chính trị của Ted giống như nhiều người khác, trong đó có tôi. Tôi chỉ thường khoanh tay trước ngực một cách thoải mái.
Nhưng đừng bao giờ lúc nào cũng chỉ nói về mình. Không ai gọi Harry Truman là một nhà hùng biện vĩ đại cả. Tôi tôn trọng tất cả các vị khách của tôi, tất cả mọi người, từ tổng thống, các bộ trưởng đến các vận động viên thể thao, đến những người bình thường… Bạn sẽ không bao giờ nói chuyện thành công một khi người ta nghĩ rằng bạn không quan tâm đến lời nói của họ, tức không tôn trọng họ.
Đừng chải chuốt câu văn bóng mượt mà sáo rỗng. NHỮNG KHÁCH MỜI THÚ VỊ NHẤT VÀ CHÁN NHẤT CỦA TÔI, VÀ LÝ DO VÌ SAO Lúc này, bạn lại băn khoăn khi bắt đầu với những mối quan hệ mới và những cuộc trò chuyện mới? Có ai đó cho là nói chuyện với bất cứ ai, trong bất cứ hoàn cảnh nào thì cũng như nhau cả thôi.
Chúng ta hãy thử tìm hiểu hai câu chuyện thú vị dưới đây của họ: Sam đứng trên sân khấu nhưng người ta có cảm tưởng như anh đang ngồi trên hàng ghế khán giả vậy. Nếu nó thua thì xem như tôi cháy túi.
Nếu ít có dịp trò chuyện với họ thì hãy tìm đến những người lớn tuổi khác. Chúng ta cần ghi nhớ điều này. Và cho đến hôm nay, tôi vẫn tiếp tục theo đuổi cái nghề mà thuở ấy tôi chỉ bắt đầu với một niềm say mê, lòng hăng hái mà không hề có một tí kinh nghiệm nào.
Điều này có tác dụng đáng ngạc nhiên. Mỗi người đều có ý kiến riêng của họ. Một trong những bài nói dài nhất lịch sử nước Mỹ, là bài nói đầu tiên trước công chúng của cựu tổng thống William Henry Harrison.