Sách cũ thì cũng đừng xé chứ. Bạn có vào sân Mỹ Đình xem trận Việt Nam-Thái Lan vừa rồi. Hay pha một ly sữa cho anh những đêm anh thao thức bên ngòi bút.
Nhưng về sau ngẫm lại thấy bố mẹ lo cho mình, lo cho danh dự quá mà đâm ra… Cũng tại tôi chẳng mấy khi để bố mẹ thấy mình ngồi vào bàn học. Cũng chẳng nhớ được nhiều. Tụi bạn rủ đi đá bóng lúc mười rưỡi nhưng không thú lắm, người đang mệt.
Ăn một chút gì đó nạp năng lượng hay cứ lang thang trong mệt lả. Hoặc không tưởng tượng rằng có ai đó đang tưởng tượng ra họ. Và khi ấy, nó làm người ta rung động nhiều hơn.
Nhưng với những gì tôi đã viết và tôi đã công bố, tôi sẽ không quá bận tâm về chuyện đó. Thằng em tôi đang tuổi trưởng thành. Khi bạn tưởng tượng nhiều bạn sẽ thấy chán.
Những kẻ đánh mất bản chất người, khi đối diện với bản chất, họ cho là giả tạo, là đạo đức giả, là rởm đời. Sở dĩ bạn tả khá tỉ mỉ chỗ bạn viết từ đầu đến giờ vừa là để luyện môn miêu tả mà bạn còn kém, vừa là để ngầm chứng minh đầu óc bạn vẫn khá minh mẫn. Trong sở thú này, những con vật trở nên hờ hững vì tù túng.
Nếu họ không hiểu nổi những điều mà bạn cố giảm thiểu sức ẩn dụ, sự chua cay để dễ hiểu, dễ cảm (kể cả bằng những bộ óc, quan niệm dần bị đồng hóa); dễ chẳng bao giờ họ tiếp nhận được những sự hoang mang làm náo động tâm thức trong các tác phẩm khác và của người khác. Bạn mà cứ yên tâm chịu ơn của họ, yên tâm làm những việc mà họ xin cho thì rồi bạn sẽ chỉ thấy nhục và khinh bỉ mình khi viết những dòng này. Tôi viết chữ BÀI LÀM theo ông ta dạy.
Nhưng cứ thử viết xem, biết đâu làm được cái gì đó. Tán chuyện, ăn uống, đánh bài, trông xe. Đốt xong thấy người hơi nhẹ.
Tự dưng mẹ lại ra giá. Dù không phải lúc nào cũng khổ đau. Trí tưởng tượng thì lại thừa thời gian cho những chuyến đi nhưng không đủ thực dụng để xác định xem đi về đâu cho có lợi.
Dù không phải lúc nào cũng khổ đau. Tôi biết làm thế nào khi tôi muốn hít thở khí trời. Vì thế mà hình thành những mâu thuẫn rất âm ỉ và tích tụ dần, vô hình tạo thành hai cực đẩy nhau.
Bác tôi bảo: Chào chú đi con. Trông như một thứ thực vật biến đổi gen hoặc người cấy gen thực vật. Họ không biết họ càng cố gắng kéo ta vào rọ học thì ta càng phải cố viết trong mệt mỏi để tìm một sự chứng thực ta vẫn luôn học hỏi, làm việc nghiêm túc.