- Thế còn cậu? Cuộc sống của cậu như thế nào? Cậu có gặp nhiều may mắn không? Tôi biết cậu đang nghĩ gì, tôi đã làm cậu buồn. Sự may mắn do chúng ta tự tạo ra mới là may mắn thật sự, và nó sẽ có thể ở với chúng ta lâu dài.
Sau năm tiếng đồng hồ rong ruổi trên lưng ngựa, Nott nghe văng vẳng đâu đây tiếng thác nước đang chảy. Ngươi phải cẩn thận đấy. Tôi đã học hỏi rất nhiều khi đi quan sát những cửa hàng khác.
Ngươi không cần sự chấp thuận của ta. Tiếng hót của các loài chim như chim sơn ca, chim cổ đỏ, chim sẽ cánh vàng, chim nhạn. Với tài năng của mình, cha tôi ngày càng khuếch trương nhà máy đó lên.
- Có lẽ ở tuổi sáu mươi như thế này thì chẳng còn ai lại muốn nghe kể chuyện cổ tích nữa, tuy nhiên tôi nghĩ chúng ta không quá già đến nỗi không còn cần nghe một câu chuyện hữu ích nữa. Chàng chẳng cần phải suy nghĩ lâu cũng biết được chỗ mình cần tìm nước là ở đâu. Tuyệt vọng và không còn tin vào mình nữa.
Ông là người duy nhất biết rõ từng chân tơ kẽ tóc của khu rừng bao la này. Đêm nay chàng lại một lần nữa mơ về cảnh tượng cây bốn lá đang nhú mầm vươn mình lên cao. Và tôi cũng đã chứng kiến sự hiệu nghiệm của nó ở không biết bao nhiêu người.
ngay dưới chỗ chàng ngồi. Cư dân trong khu rừng này rất lười biếng. - Bây giờ thì anh có thể sống đến suốt đời với sự may mắn đó.
Nott ngồi xuống bên bờ hồ uống một ngụm nước trong khi con ngựa đen uống lấy uống để dòng nước trong lành. Đột nhiên một giọng nói vang lên phía sau khiến Nott giật mình đứng bật dậy. Ngay mai, theo giấc mơ của Sid, Cây Bốn Lá thần kỳ, loài cây mang lại sự may mắn vô tận sẽ mọc lên trong khu rừng Mê Hoặc.
chàng còn cần thứ gì khác nữa không nhỉ? - Doanh thu cứ thế tăng dần lên. Họ xứng đáng cần nó hơn tôi.
- Dĩ nhiên rồi! Còn ai khác hơn là Sequoia nữa đây. May mắn sẽ đến với bạn - chắc chắn - và không chỉ một lần. Đó là một buổi chiều mùa xuân đẹp trời tại công viên trung tâm.
trong tất cả mọi thứ trên đời. Khi ấy, Max - một người nổi tiếng được hầu hết mọi người trong vùng biết đến như một biểu tượng thành đạt trong kinh doanh và cuộc sống - đang ngồi trên chiếc băng ghế dài, vô tư ngắm nhìn dòng người tản bộ quanh những lối đi rợp bóng mát trong công viên. " Nghĩ về sự thất bại của người khác làm Nott cảm thấy nhẹ nhàng, thoải mái hơn, thậm chí cả thích thú nữa.