Tại sao họ lại phải cống hiến nó cho người moi tin? Đấy là chưa nói đến vấn đề trách nhiệm. Thật là thiển cận và đua đòi, họ kêu meo meo. Tôi có thể đi thám hiểm bằng tiền của họ.
MẸO NHỎ #38 Hãy thì thầm Ai? hoặc Cái gì? với người nghe khác Chúng ta đang nói về ngữ dụng học, nhưng đó là điều hết sức cần thiết. Thật là kẻ khờ khạo, Não Trái nói, Samir là một người thông minh, và anh ấy không cần phải ghi lại.
Điều này cũng làm tăng tình cảm của họ đối với bạn và thúc đẩy sự tự tin của bạn. Hạn chế duy nhất của Mẹo nhỏ này là bạn không thể sử dụng quá nhiều. Những gì Mẹo nhỏ đó quan tâm là quan điểm vô thức về vị thế của bạn.
Bút viết, tập giấy dùng để ghi chép, băng dính và dập ghim của anh ta lúc nào cũng để đúng vị trí gần chiếc máy tính trên bàn. Ông quên không phải là toàn thế giới ai cũng ghét những kẻ cả tin. Do dự không muốn cho anh ta vào, tôi nhìn anh ta qua lỗ nhỏ ở cửa.
Lúc đó không cần phải nén cảm xúc của bạn. Tuy nhiên, khi anh ta đang đọc, anh ta đã di chuyển chiếc máy thu âm xung quanh cách miệng anh ta khoảng ba đến năm mét. Bí quyết nhận biết ai là người đưa ra quyết định trong mối quan hệ nhờ điện thoại
Rõ ràng là, ghi lại những chỉ dẫn không chỉ làm cho những khách hàng hay hoài nghi cảm thấy yên tâm. Khi tôi cuốc bộ đến viện bảo tàng, tôi hy vọng sẽ tình cờ gặp lại cô ấy để cảm ơn người đã giúp tôi có được Mẹo nhỏ #30. Hãy hình dung bài phát biểu khai mạc của John Fitzgerald Kennedy, ngày 20 tháng 1 năm 1961:
Nhưng em chắc chắn không thể rời mắt khỏi bạn anh, anh ấy nói như một lời tố cáo. Nếu một quý cô xinh đẹp nói Không bao giờ!, cô ấy sẽ nhận ra cái tôi nhạy cảm của chàng trai đó trỗi dậy thế nào. Cô ấy là người đầu tiên đến đây.
Đó là một cú đấm đo ván. Vẻ mặt của bạn trở nên bớt căng thẳng và bạn mỉm cười. Bạn sc hỉ nghe được một phần của câu, chẳng hạn như vui mừng được gặp anh, hoặc Rất hân hạnh được gặp anh.
Tại một trong những cuộc họp bàn tròn bất thường của công ty, Giám đốc Điều hành đã thông báo là Gunter sẵn sàng chỉ dẫn bất kỳ ai cần đào tạo thêm về hệ thống mới này. Bà đã chọn một tuyến đường đi alị hàng ngày mất nhiều hơn hai mươi phút để tránh đi qua nơi đó. Và nếu tôi nói với anh ta rằng tôi là một diễn giả, thì anh ta sẽ nghĩ ngay đến những diễn giả trong chiếc rađiô trong xe mình.
Còn ngựa thì không thể. Không có một từ Tôi nào trong thư cả. Khi Judith Mc Carthy của McGraw-Hill, một biên tập viên tuyệt vời nhất đọc thấy Mẹo nhỏ này, cô ấy đã viết vào một trong những bong bóng nhỏ ghi lời nhận xét sắc sảo mà những biên tập viên hay dán lên bản thảo của người viết: