Bạn có người bạn nào kém may mắn không? Một đồng nghiệp nhút nhát? Một người hàng xóm già yếu? Một người em kính trọng bạn? Hãy thử nghĩ đến sức mạnh phi thường của tiếng cười trước sự hài hước của họ (đôi khi là điểm yếu) đã nâng đỡ cuộc đời họ. Tuy nhiên, như một nhà báo tầm thường của bạn, tôi cảm thấy có nghĩa vụ báo cáo sự việc sau: Nhiều nhân vật quan trọng đã ném những lá thư Giáng sinh vào sọt rác. Mỗi lần chúng ta nói những câu giống nhau, nó làm cho thói quen ngày càng sâu sắc hơn trong mọi chuyện của chúng ta.
Đương nhiên người tiếp viên đó không thể không nghe thấy. Hừm, anh chàng này có vẻ tự tin về sản phẩm của mình. Lúc này, trong trí tưởng tượng khốn khổ của những nhà văn, ban biên tập là một tòa án gồm những công tước, bá tước và nam tước (được gọi là biên tập viên) ngồi ở một phòng lớn trong lâu đài nhà xuất bản.
Thay vì kéo váy, tôi lấy tay sửa lại chỗ quần bị phồng do chiếc váy lụa bám vào đó. Và nhiệm vụ của bạn là chuyển từ chủ đề về trận mưa sang chủ đề bộ phim bạn thích. Càng hỏi về những sự việc mới xảy ra gần lúc hỏi, chúng càng trở nên quan trọng hơn so với mức thực tế.
Và, cho đến nay, nếu một ai đó làm tôi tức điên lên, trong giây phút giận dữ, tôi thấy mình tự gọi tên anh ấy, Barry! Có lẽ điều này xuất phát từ việc xem quá nhiều phim cao bồi. Bạn coi những kỷ niệm đó là sự kiện trọng đại, nhưng những người quen của bạn thì không.
Trừ một cái hắt hơi giả vờ đẫm nước mũi, còn có vài phương cách tự vệ. Họ sẽ nghĩ là bạn biết họ hoặc bạn bị chói mắt bởi vẻ lộng lẫy của họ. Ông McLuhan chưa bao giờ biết đến thư điện tử, nhưng ông sẽ nói câu tương tự nếu ông biết.
Khi một ai đó tặng bạn một món quà, đương nhiên, bạn phải nói cảm ơn. Và, đương nhiên, hàng trăm người đàn ông đã chứng minh, trên cả sự nghi ngờ hợp lý, rằng họ không thích ngồi quay lưng ra phía cửa! Cô ấy trả lời, Ở khu phố 82, đại lộ Park, và chúng tôi tiếp tục sang một chủ đề khác.
Người nhận, theo tiềm thức, nghĩ đó không phải là sự đùa cợt. Khi anh ấy mời lần đầu, đừng đưa ra lời xin lỗi và từ chối ngay. Tồi ghi Mẹo nhỏ này dưới tiêu đề là Hiển nhiên không được chú ý.
Bà ấy thậm chí không nhận thức được cả điều đã rõ ràng lúc đầu bạn căng thẳng đến mức nào và nụ cười của bà đã làm tan biến sự căng thẳng như thế nào. Đúng 365 ngày sau, tôi thong thả đi ra mở hộp thư vì tôi nghĩ chẳng có gì đặc biệt. Tôi có vài người bạn là diễn viên.
Tony không muốn bất kỳ ai đã biết cuộc hẹn hò bí mật của anh ấy đem kể khắp công ty. Tôi nghĩ bạn không cần phải là người Nhật để cầm tấm danh thiếp của ai đó một cách trân trọng bằng hai tay. Tại sao lúc này lại phô trương nó ra?
Tôi muốn chia sẻ một Mẹo nhỏ khác mà tôi đã sử dụng thành công một cách đáng kinh ngạc. Rồi, suy nghĩ về những gì tôi biết về họ, tôi tính xem ai có thể gọi là chỉ huy trong những vấn đề quan trọng. Bây giờ họ thấy phản tác dụng vì họ nghe thấy sự lộn xộn trong câu từ chúc một ngày tốt lành, bạn cũng vậy nhé được nói một cách thờ ơ như kiểu tụng kinh bởi những khách hàng, thủ quỹ, lái xe tắc xi, người bán tạp hóa, v.