Và doanh nhân, người hành nghề kinh doanh, cũng kiếm tiền bằng cách lãnh đạo một doanh nghiệp và thông qua doanh nghiệp đó để giải quyết vấn đề hay đáp ứng nhu cầu nào đó của xã hội. Thật ra cái tên nó rất dài: Máy tính điều khiển chuỗi tự động Mark I (Automatic Sequence Controlled Calculator Mark I). Nền kinh tế Mỹ mất rất nhiều năm để hồi phục.
Drucker nhớ lại với US Today năm 2006 rằng, khi ông đưa bản thảo bài báo cho tòa soạn, các sếp nhìn sơ qua các từ như hòa bình, xử lý dữ liệu và quăng bản thảo vào sọt rác với nhận xét mà Drucker còn nhớ đến tận tuổi 80: Watson là một gã gàn. Vâng, rất mới so với ngay trước thời kỳ Gerstner nhưng rất có thể không mới so với Watson của 80 năm trước. Trong quá trình đó, ông cũng đồng thời tìm thấy con đường phát triển lâu dài của một doanh nghiệp.
Trong khi các nhà kinh doanh chờ đợi IBM (hay ai đó) kết hợp những cuộc cách mạng công nghệ đó lại trong một cái máy, để họ chuyển thành một sức mạnh, một phương tiện và các giá trị sử dụng cho việc làm ăn, thì IBM đã không làm. Tài liệu của IBM ngày nay vẫn còn trích dẫn lời Tom Watson: Không phân biệt nguồn gốc chủng tộc, màu da hay tín ngưỡng. Watson thường xuyên đón tiếp các quan chức, chính khách và cả các thượng nghị sĩ ở đây.
Công cụ này không chỉ đặc biệt quan trọng để huấn luyện kỹ năng nhân viên mà ngay cả những quản đốc và nhà điều hành cũng phải tham gia trường quản lý. 500 đại biểu đến từ 43 quốc gia đã chọn Watson của Mỹ làm chủ tịch ICC. Biên niên sử của IBM, với tóm tắt 100 năm (1900-1999) với tựa đề A Centery of Innovation, cũng không ghi trường hợp này.
Đó cũng là lần đầu tiên Pe- ter Drucker, bấy giờ là một phóng viên trẻ đã phỏng vấn Watson. Jaennette nói, tổng thống Eisehower cũng gửi điện cho ông nhưng Watson không trả lời được. Không một công ty nào đã làm nhiều hơn để thay đổi cách mà người Mỹ làm việc hơn cho bằng tập đoàn Máy móc Kinh doanh Quốc tế (IBM).
Ai đã đưa Tom đến IBM? Không phải là Watson. Bảy mươi hai nghìn nhân viên IBM còn nhìn thấy đôi mắt đó trong đoạn phim mà nhà sáng lập gửi đi thông điệp đầu năm 1956. Ông đã tin là không có khách hàng nào có nhu cầu tính nhanh như vậy, ngay cả với ngân hàng, cục dân số hay quân đội.
Văn hóa của tập đoàn hùng mạnh IBM là chiếc bóng đổ dài của Thomas Watson Sr. Không trải qua nhiều trường lớp mà về sau tạo ra nhiều lý thuyết, với IBM, Watson là trường hợp tài năng tự học, tự suy gẫm. Cho đến tận lúc này, rõ ràng Watson vẫn cho rằng chỉ có những nhà khoa học mới cần những cái máy tính toán rất nhanh này.
Wright Brother sống cùng thời với Watson, cùng quê hương Dayton, bang Ohio với Tom. Một điều khó hiểu với một nhà kinh doanh Đây là thế hệ đầu tiên được đào tạo chuyên về máy tính điện tử.
Một lần nữa sẽ thấy Tom không thoát khỏi cái bóng tư duy của cha. Các điều kiện chín muồi. Giao du rộng là việc Watson làm trong suốt cuộc đời.
Do đó, hơn tất cả là tiếp thu sai lầm. Watson có một tình cảm đặc biệt với sự kiện này. Đó là lần cuối cùng Watson thay đổi logo của IBM.