Dabasir cũng không có ý chia sớt với anh chút gì cả, thậm chí cũng không đẩy cho anh một vụn nhỏ bán mì nhỏ, mà để nó rơi xuống sàn nhà. - Bởi vì chỉ có rất ít người biết cách làm như thế nào để trở nên giàu có. Số còn lại ta sẽ chia đôi.
Nhưng sự thật như một gáo nước lạnh tạt vào mặt tôi, khi ông chủ mới dẫn tôi đến trình diện với bốn bà vợ của ông ta, và bảo rằng họ có thể sai khiến tôi như một tên nô lệ mạt hạng. Khi tôi hỏi lý do anh ta cần tiền, anh ta đã kêu ca rằng do số tiền kiếm ra không đủ để chi tiêu. - Tâu bệ hạ, ai cũng mong học được cách làm giàu để được giàu có, nhưng người nào có thể dạy cho họ những điều đó? Chắc chắn không phải là những thầy tế, vì ngay bản thân họ hiện cũng rất nghèo kh
Ông ấy giúp ông leo xuống rồi ôm chầm lấy ông giống như người em ruột thịt đã xa cách lâu ngày vậy. Ở cuối hàng là một người mà các ông gọi là Tên cướp biển. - Ối chà! Những thứ ấy bây giờ ở đâu cả rồi, anh Megiddo? – Zabado giễu cợt.
- Á! Tarkad đây rồi, tôi đã nhiều lần đi tìm cậu để đòi một đồng và hai hào bạc mà cậu đã mượn tôi trước đây. Megiddo ngừng nói khi nhìn thấy một người đàn ông vạm vỡ đến hỏi có người nào biết làm việc đồng áng không. Đừng bao giờ chủ quan tin vào sự hiểu biết nửa vời của mình để phó thác của cải vào cái bẫy đầu tư do chính mình giăng ra.
Cha biết đó, người đàn ông ở Nineveh chính là đồng đảng của hai người đó và sau mỗi lần lừa đảo thành công, họ lại cùng nhau chia lợi. Nói xong, ông Algamish cầm lấy những tấm thẻ đất sét và ra về. Bansir - người đóng xe ngựa ở thành Babylon – đang hết sức chán nản.
Vào sáng sớm hôm sau, trước khi tôi thức dậy, các cổng thành đã mở và có bốn người đã tìm đến mua bầy cừu của người nông dân ấy. Từ ngày có thêm ba bà vợ khác, ông ấy thực sự đã bỏ rơi tôi. - Kính thưa ông! - Người nông dân nói với tôi.
Trong khi đó, nếu không đòi được số tiền tôi nợ anh, tài sản của anh có vơi bớt chút nào đâu. Vào buổi sáng ngày mai, khi người nô lệ đến buộc cày vào cổ bạn, bạn hãy nằm xuống và rống lên thật thảm thiết. Trên con đường đó, bạn háo hức, mong muốn thực hiện nhiều ước mơ, dự định, khát khao… của riêng mình.
Kho báu đầu tiên của tôi chỉ là một túi tiền rách nát và tôi thường xuyên sầu khổ vì nó luôn luôn trống rỗng. Đó cũng là câu chuyện mà tôi sắp kể ra cho các bạn nghe đây. - Một chàng trai lên tiếng.
Ông quyết tâm giúp đỡ Hadan Gula, nhưng lại không biết làm thế nào để khiến chàng trai lười lao động và quen tiêu hoang này tâm phục. Có thể tôi phải chờ cho đến khi anh ta có đủ khả năng làm ra tiền mới đòi được số tiền cho vay đó. Cứ từ sáng sớm đến tốt mịt, tôi chỉ biết đầu tắt mặt tối đóng những chiếc xe ngựa sang trọng cho những người giàu có và nhẫn nại chờ đợi, mong ngóng trời đất ngó tới công khó nhọc của mình để một ngày nào đó cho tôi được giàu có như họ.
Và họ đã vui mừng phát hiện ra những dấu tích còn sót lại của thành cổ Babylon. Tôi ngồi dậy và ngơ ngác nhìn chung quanh. Ta hoàn toàn đặt niềm tin của mình vào ông ấy.