Thảo nào mà mọi cư dân trong khu rừng này đều coi anh là một tên ngốc, mất không biết bao nhiêu thì giờ để tìm kiếm một cây bốn lá sẽ không bao giờ mọc lên ở đây. Tôi không nghĩ là mình đã sáu mươi tuổi rồi. Mà nếu giả sử sau cùng cây bốn lá không mọc lên ở đây thì ta cũng không còn ân hận, vì ta đã làm hết sức mình, đã làm tất cả những gì có thể làm được.
Họ cứ chuộng loại vải vừa rẻ vừa hợp thời trang hơn. Dường như họ đang ngẫm nghĩ về một điều gì đó. Luôn trung thành với các nguyên tắc của mình, chàng đã hành động và không trì hoãn những việc cần làm.
Hai sự thật đó rõ ràng là rất mâu thuẫn nhau, nhưng sau khi thực hiệc những điều vừa rồi, thì sự mâu thuẫn đó đã biến mất. Sau đó Nott yên tâm leo lên lưng ngựa đi tìm một chỗ ngủ qua đêm. - Có chắc là ông đang không nói dối ta không? Hay là ông đã nói với gã Sid - hiệp sĩ áo trắng cưỡi con bạch mã - về cái cây đó rồi!
- Không thể nào như thế được! Thật không thể tin nổi! - Max nghẹn lời. Đừng nói to như thế chứ! Ngươi đánh thức một bông hoa ly của ta rồi kìa. Ánh mắt cương nghị của chàng như bừng sáng lên hơn bao giờ hết:
Giờ thì điều kiện đất đai đã khác rồi. Chàng mơ thấy nó mọc lên đẹp rực rỡ ngay giữa mảnh đất tươi mới, đầy nước và đã được loại hết đá cục. Chàng điều khiển con ngựa bạch mã chạy từ từ về nơi có mảnh đất của mình.
Ngược lại sự may mắn thật sự là do chính cậu tạo ra, nó phụ thuộc vào cậu. Nott chẳng biết phải làm gì nữa. Bóng đêm đen kịt giăng phủ dày đặc.
Bà là cư dân đầu tiên của khu rừng, thế thì chắc hẳn bà phải biết điều gì đó về cây bốn lá chứ. Trong mười năm liên tục, tôi luôn tái đầu tư những gì mình đã có được. Vừa tìm kiếm để tìm ra những điều kiện của may mắn, vừa biết chia sẽ, giúp đỡ người khác sẽ khiến cho may mắn đến với bạn nhanh hơn.
Có lẽ mình nên lên trên ấy. May mắn có thể mỉm cười với tất cả chúng ta nếu chúng ta làm một "điều gì đó". Khi ngựa chạy, cây kiếm đã tạo nên một đường cắt sâu.
Tôi đang nghĩ về câu chuyện này, vì cớ làm sao mà no đến với tôi nhỉ? Tôi đã gặp lại người bạn thời thơ ấu của mình, người mà tôi đã không gặp năm mươi năm rồi, và được nghe người ấy kể cho câu chuyện may mắn này. Khi ấy, Max - một người nổi tiếng được hầu hết mọi người trong vùng biết đến như một biểu tượng thành đạt trong kinh doanh và cuộc sống - đang ngồi trên chiếc băng ghế dài, vô tư ngắm nhìn dòng người tản bộ quanh những lối đi rợp bóng mát trong công viên. Nhưng tôi không nghĩ sự thành công của cậu chỉ hoàn toàn là nhờ vào bản thân cậu mà thôi.
Thế nên ban ngày ta đâu có được ngủ, còn ban đêm thì tiếng ca của chúng cứ đánh thức ta mãi. Nhưng rồi ông chậc lưỡi đồng ý. Thực sự cuốn sách đã truyền cho chúng tôi một niềm cảm hứng rất đặc biệt - mọi người đã thao thức biên tập và thiết kế sao cho thật đẹp và mong sao cuốn sách tuyệt vời này sớm đến tay các bạn.