Từ lâu đài của nhà vua, Rodan, người thợ rèn giáo mác của vương quốc Babylon, hớn hở điều khiển con ngựa chạy như bay về nhà. Anh có rút ra được bài học gì từ câu chuyện này không, anh Rodan? Nhưng vì bà ấy mang vật này đến để bảo đảm, nên tôi không thể từ chối được.
Tuy nhiên, trong lúc ông rất hạnh phúc, thì bà Swasti lại thấp thỏm lo lắng: "Tôi chỉ sợ ông chủ lại vướng vào những trò đỏ đen thôi!" Bà ấy thường nói với ông như vậy. Thế là ông Nana-naid không cần phải nhúng tay vào bất cứ việc gì trong lò bánh, vì mọi việc đã có ông làm hết. Trái lại, tôi muốn mình trở thành một khách mời danh dự trong bàn tiệc của những gia đình giàu có ở Babylon.
Cuộc sống của con chỉ đếm được từng ngày. Hôm nay nó ở đây, nhưng ngày mai nó đến nơi khác rồi. Tôi có cảm giác như ánh mắt đó nhìn xuyên suốt tâm can của mình.
Ý nghĩa này chính là cách chữa trị thứ năm: “ Hãy quyết tâm sở hữu một ngôi nhà, vì như thế bạn mới có thể tích lũy được tiền bạc và có điều kiện tốt hơn để thực hiện những cuộc đầu tư mang lại lợi nhuận trong tương lai”. Chúng ta phải làm gì bây giờ? Tại sao chúng ta không thể chia sẻ sự may mắn, sự giàu có với những người đang sở hữu nhiều vàng bạc nhỉ? - Cậu đã làm gì mà không còn một hào, một cắc để trả cho tôi chứ?
Còn nếu trường hợp nhà vua không mua, chúng ta vẫn có thể bán đồng cho những người đúc khiên, làm tượng… Sau này, cháu nên học cách làm như vậy. Căn nhà và những vật dụng có giá trị đều bị họ xiết hết.
- C các thần thánh đã hại tôi rồi. - Con trai ơi, cha rất muốn con kế thừa sản nghiệp của cha, nhưng trước hết con phải chứng tỏ con có đủ khôn ngoan để sử dụng số tài sản đó. Những việc làm khờ khạo như cá độ, ngựa đua, đầu tư mà chưa tìm hiểu kỹ lưỡng như đã xảy ra trước đây với con… họ đều không để mắt tới.
Ông chưa hiểu rõ, nhưng ông tin vào những gì Megiddo đã nói. Những người bạn của ông Arkad chăm chú lắng nghe rồi lần lượt tỏ lời cảm ơn và ra về nhưng không phải ai cũng có tâm trạng giống nhau. Đó là những người có khả năng kiếm ra tiền, như anh chẳng hạn.
Ông Arad Gula rất vui sướng khi nghe lời khuyến khích của ông và nói rằng ông ấy cảm thấy xấu hổ về sự hèn kém trong những lời nói vừa rồi của mình. Bởi vì, trên ngực anh ta có xăm hình con rắn biển khá lớn. - Lúc gặp những người cày ruộng này, ông không lớn hơn cháu bây giờ đâu.
Tôi phải lấy lại niềm tin tưởng của những người tôi quen biết. Chúng ta đâu phải là người bảo trợ cho ông ấy! – Ông đáp một cách không suy nghĩ. Bất chợt, tôi nhìn thấy một điều kỳ lạ xảy ra trước mắt.
Vì vậy, con quyết định phải thực hiện cho bằng được ý định đó, nếu không con sẽ không trở về gặp cha. - Cái gì? – Kobbi hết sức ngạc nhiên kêu lên. Khi để ông chủ lò gạch đi mua trang sức, số tiền cháu để dành có thể đã bay theo mấy khói! Chàng trai trẻ tuổi ơi, vậy là cháu đã chặt đứt rễ cây giàu có của cháu rồi.