Điều này khiến nội tại bạn càng bị tổn thương nặng nề. Mẹ đang tìm cách cứu rỗi tôi, an ủi chở che tôi, chia sẻ với tôi. Bác không bán hàng nữa, cho thuê cửa hàng.
Cái đêm ấy, tôi đã lao động như một người công nhân thực thụ. Mà tôi chỉ cần những người biết điều. Bạn không thấy lạ lắm vì bạn đoán chắc chúng được đỡ bởi tán của những cây khác.
Cây ở mỗi phố đều đẹp một kiểu. Tôi lên gác và nẩy ra cái ý định xé. Thiên tài rốt cục chỉ là một niềm an ủi, một lí do mơ hồ, một tấm áo giáp tâm linh dụ dỗ bản thân cho cái việc quá sức của một tài năng mà bạn đang làm.
Chia luôn thành hai phe ẩu đả. Và bà già cần nhiều hộp nhựa hơn là lòng thương hại đâu đâu. Mà dần dà đâm quen, bạn viết mà không biết nó có hay không.
Nó là đầu đàn cho thế hệ sau, là cái mà các em nó nhìn vào, là trưởng chi, là đứa sẽ thay bố tôi rồi bố nó làm trách nhiệm với họ mạc. Cả buổi tôi mời anh chàng ba cái kẹo nữa, anh ta từ chối cái cuối cùng. Và bạn cần nghỉ nếu không muốn chết sớm.
Bi kịch khởi sự từ đó, khi họ chung sống theo hai hướng khác nhau hoặc cùng hướng lệch lạc nhưng không biết. Thằng em ngồi kiểu đầy tính hiền triết từ đầu đến cuối buổi. Và bạn cần nghỉ nếu không muốn chết sớm.
Ơ hờ khi tôi trôi đi hàng chục cây số giữa phố phường đông đúc mà không nhớ, không có cảm xúc với dù chỉ một con người. Tôi cảm ơn vì mình còn khóc được. Đứng dậy tại chỗ, uốn éo nhún nhảy theo điệu nhạc trong máy vi tính, đơ đỡ.
Lắng nghe sự biến chuyển của trạng thái. Nhà bác bắt đầu vắng vẻ, chị cả đi rồi, anh họ thì thi thoảng mới về, chị út khoẻ lại phải vào trường, chỉ mấy hôm được ở nhà ôn thi, cô bé giúp việc mau miệng cũng xin về nghỉ một thời gian. Và khuôn mặt dường không cảm xúc.
Cũng vì thế mà bi kịch ngày càng nhiều. Nhà văn hôn lên má nàng như muốn vệt hồng ấy loang khắp thịt da nàng. Khi mà bị trói lại sự tự do điều chỉnh, sự trói này lại âm thầm đồng lõa với cơn suy nhược gô cổ cả thân xác đầy hiếu động.
Với đời người, ngắn lắm. Mặc cảm khi viết về mình và đang viết không phải để ngợi ca những người xung quanh. Tôi đang lưu thông với vận tốc bằng không.