Họ bảo cắn là anh không thể không cắn dù có thể anh kinh tởm hành động đó. Không háo hức khi bước vào và không nuối tiếc khi bước ra. Bác đã ra tay thì bật dậy nào.
Anh chàng bên trái ngồi im nãy giờ quay sang nói với tôi: Quả đấy đá má ngoài, bóng xoáy vào trong, dễ vào hơn. Và không phàn nàn khi tôi vẫn luôn là tôi: Lười gấp chăn màn khi ngủ dậy. Trong sự đồng cảm với sự tàn tạ của công việc sáng tạo.
Nước mắt chảy thành giọt hẳn hoi. , bạn theo phản xạ, đoán ngay tiếp theo chắc là …dog Nhưng có vẻ không phải, tự nhiên hắn viết ngoáy đi, một từ gì đó có 4 chữ cái mà bạn đọc mãi không ra. Bạn hát hoặc tiếng động cơ của bạn át đi âm thanh phố phường bủa vây.
Tự nhiên trong não mình văng vẳng điệu nhạc: Người nghệ sỹ lang thang hoài trên phố-Bỗng thấy mình chẳng nhớ nổi một con đường Khi đã hay thì chắc chắn nó sẽ cho ai đó và vì cái gì đó. Đó là cái con người có thể làm được nếu biết diệt dốt.
Lại bon bon trên đường bụi với khuôn mặt mới. Lại thấy mấy cuốn Thơ và đời Xuân Diệu, Nguyễn Bính, Hàn Mặc Tử trên giá sách của chị út mang từ tầng trên xuống. Hôm đầu đến ngủ nhà bác, bạn cũng nghe cái tiếng ấy, khác với các loại chuông khác, mà không biết là cái gì, cứ tưởng mình mơ.
Dù ước mơ có vẻ rõ rệt nhất của bạn là làm một cầu thủ bóng đá. Cũng có thể là khuôn mặt cũ. Tua nhanh thôi, mệt rồi.
Cứ như người từ trên giời rơi xuống. Lúc đó bạn cho mình quyền cởi trói cho dòng chữ ấy tung tăng trong óc. Đêm qua, bạn vừa viết 35 truyện (cực) ngắn mà bây giờ chưa muốn đọc lại xem hay dở thế nào.
Em ngủ từ mười giờ nên không rõ. Mong muốn có một thân xác khỏe mạnh và thần kinh dẻo dai để tiếp nhận sự mới cũng làm đau. Hắn sẽ phải điểm lại những khao khát đã đi trốn, những ơn huệ đã nhạt nhòa và tàn phai, phải trách khéo (đôi lúc sỉ vả) sự yếu đuối vì suy nhược của mình.
Bạn thì không, bạn có thể tha thứ nhưng khó gắn bó hay tỏ ra niềm nở với những người lười tự sửa chữa. Dường như con nào mặt cũng hớn hở như nhau (ý này lấy từ câu chuyện nho nhỏ của một người quen sơ sơ). Tôi khóc vì không biết những hạn chế ấy có giải quyết được không.
Còn lại, mọi thứ khá dễ hiểu nếu thực sự muốn hiểu. Một cái cầu vồng bắc ngang hai hàng cây. Chúng tôi đi xe máy đến đó, gửi xe, đi qua một dãy hành lang khá tối.