Không phải là giáo huấn, chỉ ra chân lí hay giác ngộ cho quí bà nọ. Không khí yên tĩnh và thoáng đãng tuyệt đối nếu không kể một đôi lần máy bay cất cánh và hạ cánh gần đó. Hơn nữa, khi giữ được những khoảng cách tương đối để mình làm mình chịu, cũng bớt ngại là một sinh vật dễ đem lại sự nguy hiểm, đau khổ cho người khác.
Mà không xuyên sang tai bên kia. Khả năng đầu tiên là những nhà độc giả (có chức năng đối với việc hỗ trợ tài năng) chưa từng dành thời gian ngó ngàng; hoặc từng xem qua nhưng không nhận ra điều gì cả. Rồi ông ta đi chỗ khác nghe điện thoại.
Giờ ta muốn nghỉ một lúc. Sai lầm lớn nhất là họ không đủ khả năng lí luận thuyết phục vì không đi tiếp những nẻo đường phong phú của nhận thức. Một người đàn bà không đẹp mà đẹp.
Nghĩ có vẻ khúc chiết. Để cháu tự sống và tất cả sẽ đều thoải mái. Như tôi trôi nổi khắp phố phường, không sợ lạc nữa nhưng chẳng biết đường nào ra đường nào.
Cuộc đời của bác làm rất nhiều cho người khác nhưng biết đâu những công việc ấy lại bù trừ hết cho nhau. Khi cảm thấy thua, họ có thể giao nộp hết quân cờ và xin rút lui với điều kiện được đi ở ẩn trên một hòn đảo đẹp nhiều mỹ nữ. Tôi viết theo ông ta.
Và họ nhìn bạn bắt vở: Không học được, mệt mỏi sao còn viết, còn đá bóng được. Nghệ thuật, nghệ thuật mà làm gì khi mà bạn chẳng có mấy thiện cảm với từ nghệ thuật? Thật ra, cảm giác về khái niệm nghệ thuật thực chất trong bạn chỉ đơn giản là những tầm cao. Nhiên liệu? Nói vậy thì chung chung quá.
Định cho mấy câu chua chua cay cay vào nữa nhưng mà nhân vật này không hợp. Biết đâu, mất một cái xe, có thêm một người anh em, một người đồng chí. Bác và chị út, mỗi người một tô mỳ.
Kẻo mọi người lại trách đi công tác mà không mang gì về. Bỗng cô thấy trong mắt anh, có một đôi mắt rất đẹp. Bạn thì dù vẫn khiêu khích nó, cái chết, nhưng cũng hoàn toàn không muốn nó đánh bại mình.
Hoặc về sau mới lí giải được. Bác và chị út, mỗi người một tô mỳ. Ngồi rảnh mà giở cuốn từ điển ra bịa nghĩa từng từ cũng được ối.
Nhưng sẽ có nhiều trách móc đấy, nếu quả thực bác vào viện là do bạn. Bạn bảo chị: Đọc sách gì không mang vào cho. Trong khoảng thời gian ấy, tôi vẫn đến lớp, thỉnh thoảng nghỉ một tiết thấy không ai thông báo gì.