Khung cảnh bạn chọn để bạn bè cùng nhau trò chuyện thì không cần quá màu mè. Bob có hai người bạn thân trùng tên Larry, và tôi là người bạn Larry thứ hai của anh ấy. Cả Regis và Kathie Lee đều hoàn toàn biết rằng việc này không có gì sai cả.
Ông ấy là một nhà thương thuyết giỏi với tính cương quyết trong từng lời nói. Điều này chỉ làm phí thời gian của cô ấy và cả của bạn nữa. Anh tha hồ nói về cảm nghĩ, hành động của mình trước những việc đang diễn ra một cách tự tin và đầy phong độ.
Nếu không đủ chỗ ngồi thì linh động tổ chức tiệc đứng (buffet). Nixon còn có một tính cách thứ năm mà tôi chưa đề cập. Đôi lúc bạn tiếp xúc với người giàu có và nổi tiếng, thì việc của bạn lúc ấy không phải là đứng đó để run hay hồi hộp.
Đôi khi câu chuyện này được tranh luận suốt cả bữa tối. Tóm lại, sự chuẩn bị kỹ lưỡng trước khi đi phỏng vấn chẳng bao giờ thừa cả. Trong điều kiện thời tiết bình thường các bình luận viên còn cần tới nó, huống hồ trong cảnh tuyết rơi mịt mù thế này… Tờ giấy sơ đồ ấy đã bị cuốn theo chiều gió.
Dĩ nhiên không ai bắt bạn phải nhìn họ chằm chằm (Điều này khiến người ta rất khó chịu). Nhưng biết đâu như thế lại tốt hơn… Anh ấy như được tiếp thêm nhiệt huyết, nói một cách hăng say và đầy phấn khởi: Tôi lao vào không gian toàn mây là mây.
- Mitchum này, anh nhận xét gì về những bộ phim do John Huston làm đạo diễn? Trong một cuộc trò chuyện nào cũng vậy, nếu bạn lắng nghe người khác nói thì họ cũng sẽ lắng nghe bạn. Trong cuốn sách: You Can Negotiate Anything, Herb nhấn mạnh rằng muốn đàm phán thành công thì bao giờ cũng phải có một niềm tin mạnh mẽ, không bao giờ để cho đối phương thấy sự nao núng.
Bởi một lý do là Truman rất giỏi nói về chính trị. Tôi còn nhớ khi lần đầu thực hiện một buổi trò chuyện trên truyền hình, tôi đã run và hồi hộp như thế nào… Thật khó tin đây chính là người đã từng bắn rơi cả thảy bảy chiếc máy bay phát xít Đức trong thế chiến khốc liệt!
Hãy bày tỏ sự quan tâm của bạn và bạn sẽ thấy được sự quan tâm nơi người khác. Nói quá nhiều (overtalk) chẳng tạo nên một thiện cảm nào nơi người nghe cả. Đừng để một ai đó làm mất thời gian của tất cả mọi người.
Ngày nay tất cả những điều cấm kỵ đó đã đi vào dĩ vãng. Nhiệm vụ của tôi là chờ đến 9:30, tôi sẽ gạt cần điều khiển tắt sóng đài ABC, rồi nói vào micro: Đây là đài phát thanh WKAT-Miami, Miami Beach. Cậu làm việc này được chứ Larry? Đừng lo.
Và điều này còn tùy thuộc vào sự khác biệt giữa các nền văn hóa, quan niệm đạo đức ở mỗi nơi nữa. Khi xem những cuộc phỏng vấn của Barbara Walters tôi thường thấy thất vọng. Một ngày nọ, chúng tôi cùng dùng bữa trưa ở một nhà hàng Duke Zeibert (Washington).