Nhưng không phải những thành công về mặt sự nghiệp của họ khiến tôi chú ý, mà chính cách họ chinh phục người khác mới làm cho tôi quan tâm. Sự khác biệt giữa người thành công và người không thành công được xác định không phải bởi số lần thất bại của của họ mà bởi việc họ đã làm gì sau những lần thất bại đó. Càng nghĩ, bức tranh về chiếc cầu càng hiện rõ trong ông.
Khi chúng ta chứng kiến Neil Amstrong đi bộ trên mặt trăng và trở về trái đất vào năm 1969, thì nhóm người làm việc tại NASA đã từng xem những thước phim đó hàng ngàn lần trong trí tưởng tượng của họ rồi. Kỉ luật đúng nghĩa không thúc ép sau lưng bạn; nó ở bên cạnh khích lệ bạn. Albert Schweitzer, một người đã từng đoạt giải Nobel Hòa Bình về những hoạt động nhân đạo , một trong những nhân vật vĩ đại nhất từ trước tới nay, một người được xếp vào cùng hàng với Socrates, Lincoln, Gandhi và Mẹ Teresa đã đấu tranh trong nhiều năm liền cho việc hình thành một triết lý cơ bản, đó là Ý nghĩa của việc thể hiện sự trân trọng những giá trị của cuộc sống.
Sự bình an trong tâm hồn nằm trong bản thân của mỗi người… Những vũ khí bảo vệ nó không phải là gươm giáo hay mộc đỡ, mà là một sự trung thực không một vết nhơ, trung thực ngay cả với lỗi lầm của mình. Đối với những người này, học hỏi là một thú vui chứ không phải là một nhiệm vụ. * Không gì hạnh phúc là được nghe người khác thật lòng khen mình.
Đó chính là một hình thức cụ thể của sự lương thiện. Tinh thần chúng ta tương tự như một khu vườn. Hãy xây dựng cuộc sống của bạn dựa trên nền tảng của lòng tôn trọng.
Chúng ta không thể lựa chọn những biến cố xảy đến với chúng ta nhưng chúng ta hoàn toàn có thể chọn lựa cách đối phó với những biến cố đó: can đảm đương đầu để vượt qua hay bị nhấn chìm, tất cả đều tùy thuộc ở thái độc của chúng ta. Thật ra, biểu hiện và ngôn ngữ cơ thể của họ đã trả lời thay cho tất cả. Có những ước mơ chẳng thể thành hiện thực vì chúng ta không đủ rõ ràng.
Nếu chúng ta không biết cách sử dụng thời gian sao cho thật hiệu quả thì từng giờ từng phút trôi qua sẽ trở nên lãng phí. Điều này lạ nhất là hầu như chẳng có sinh viên nào ý thức mình đang bị mắc bệnh. Kết quả là chúng ta trở thành nô lệ cho những thói quen của mình.
Cuốn sách đã giúp tôi thật sự nhận ra những giá trị và phẩm chất quan trọng để có được thành công và hạnh phúc. Cảng học hỏi, càng trải nghiệm, chúng ta càng thấy mình còn nhiều điều chưa biết. Joseph Strauss hình dung về công trình càng sinh động, chi tiết chừng nào thì ông càng dễ hướng tới việc biến nó thành hiện thực chừng nấy.
Và họ biết rằng thành công hiếm khi đến trong lần thử nghiệm đầu tiên. Trong phần thứ hai, những sinh viên ngồi ở dãy bàn ghế hình bán nguyệt chỉ ra cho người ngồi ở ghế chủ thấy điều mà người ấy thiếu sót không đề cập đến. Điều này giúp chúng ta không nản chí khi theo đuổi con đường đã chọn cho dù gặp phải những trở ngại tưởng chừng không thể vượt qua.
Cuộc sống là do chúng ta lựa chọn chứ không phải do may rủi. Họ sống thật sự với tất cả nhiệt huyết chứ không để cuộc sống cuốn trôi mình. Hãy làm cho nó trở thành một thói quen.
Sau hai mươi bốn giờ, tôi cùng với các em thảo luận cách về mục đích của cuộc thử nghiệm. Họ dám chịu trách nhiệm về cuộc đời của mình thay vì đổ lỗi hoặc bào chữa để tìm đến sự thanh thản cho bản thân. Gác máy xuống, tôi có cảm giác rằng có lẽ cô ta cũng phải bật cười vì cuộc đối thoại này.