Chúng ta đã gặp anh ta, đã được giới thiệu tên nhưng chúng ta đã không thật sự chú ý. Khó khăn ở chỗ bà mù chữ nên không thể tính toán. Trí nhớ lâu dài chính là “ngân hàng thông tin”, nơi ta có thể gửi vào đó tất cả những gì ta biết.
Bạn không cần phải chuyển khoản thu này thành một từ khác có âm đọc tương tự. Sau khi uống nước dừa và đang dạo quanh khu chợ, chúng ta quay trở lại tiền sảnh khách sạn, nơi có gắn máy lạnh. Chúng ta nhớ lại xem cái gì đang ngủ trên giường của chúng ta?
Đây là Samantha, một luật sư trẻ. Các thông tin này được lưu giữ rất cẩn thận trong ngân hàng. Và thế là ngay lập tức cái tên này có một nghĩa gì đó mà ai đó có thể tưởng tượng ra.
Từ đầu tiên là “chiếc giường”. Ý của tôi là con người chỉ có một cái đầu với một hệ thống ghi nhớ. Ta hét lên vì sốc: “Cái gì? Johansson á? Chúng ta phải đọc sách của Johansson à?! Ôi không, mình vẫn chưa đọc sách của Johansson… Thế mình phải đọc toàn bộ cuốn sách đó à?”
Trong ngày tổng kết tuần, Cicero đứng trước mặt quân lính và bắt đầu chuyến du lịch ảo về nhà mình. Anh ta bắt đầu kiểm tra lý do lý giải hiện tượng này và tăng cường sự liên kết liên tưởng. Mục đích của cuốn sách này không phải dạy cho bạn tính tự giác.
Một số giáo viên và trợ giáo vô cùng chán nản vì phải mất hai tuần để nhớ tên các học sinh của họ, trong khi những người khác với thái độ thờ ơ lại có thể nhớ được tên của toàn bộ học sinh chỉ trong một giờ đồng hồ. Một lần nữa, quay trở lại phòng ngủ và cố gắng tìm xem bạn có bỏ sót một đồ vật nào không. Bà ta không còn nhớ tôi.
Chúng ta: “Được rồi, đó là mã vùng của thành phố Boston, tôi đã biết (giả sử bạn đã biết…)” - Thực hiện sự tập trung trí nhớ đặc biệt! – nhớ danh sách hàng trăm mục mà bạn chỉ mới đọc qua một lần duy nhất, có thể nhắc lại từ đầu đến cuối và gọi tên chính xác mục thứ 47. Hãy lấy ví dụ số điện thoại của một thư viện trong khu vực: 617-6948888.
Thật sự là chúng ta không bao giờ chịu nhớ cả. Cũng giống như chiếc lưới của người đánh cá, nếu được làm từ hàng chục sợi dây và nút thắt kết nối với nhau thì nó sẽ chắc và hiệu quả hơn là những sợi dây và nút thắt riêng biệt. Đây là một trong những trò yêu thích của tôi.
Nó là công cụ hữu hiệu mà chúng ta có được, nên ta cần phải đầu tư, rèn luyện và nuôi dưỡng nó thích đáng. Thực tế, chúng ta chú ý đến bản thân chúng ta chứ không phải ai khác. Nhiệm vụ thứ tư mà chúng ta phải làm ngày mai là đi đến bưu điện.
Ở thời Hy Lạp và La Mã cổ đại, người ta chú trọng đến việc phát triển các kỹ năng của trí nhớ. Theo anh ta, con phố mà anh ta luôn nhớ sẽ hỗ trợ anh ta nhiều trong việc ghi nhớ tên của một người nào đó. Có những nguyên tắc đơn giản giúp tạo ra hiệu quả tối đa cho các bài giảng và ghi nhớ tốt nhất bài giảng.