Ông ấy đã có đủ tiền để chuộc lại sự tự do, nhưng ông đang bối rối. Nhưng ông không quan tâm đến những lời bà Swasti nói. - Xem kìa, đằng kia là thung lũng.
Không một ai ở thành Babylon này có tài làm cho những giai điệu trở nên ngọt ngào hơn anh. Hôm ấy, đích thân ông Nomasir đã chọn mua những tấm thảm tốt nhất và có màu sắc vừa ý với ông ta. Chẳng hạn như công việc cày cấy, trồng trọt, buôn bán, hay những nghề nghiệp chính đáng lương thiện khác… thì có cơ hội mang lại lợi lộc hơn nhiều so với những trò đỏ đen kia.
Có lẽ ông ta sẽ sẵn lòng chỉ dẫn điều ấy để cái đầu đang mụ mẫm, chậm chạp của tôi sáng ra! Thưa cha, giờ đây con rất tự hào khi đứng trước mặt cha và nhờ sự khôn ngoan của cha truyền cho con, con đã trở nên giàu có v Và tôi hứa rằng sau bữa tiệc tối nay của những con người quý phái, tôi sẽ trả lại ngay cho anh.
Ngồi trên bức tường thấp bao quanh ngôi nhà của mình, Bansir đưa mắt buồn bã nhìn ngôi nhà và cái xưởng làm việc trống rỗng của mình, trong đó chỉ còn chỏng chơ mấy thanh gỗ và một chiếc xe ngựa đang đóng dang dở. - Anh có cho phép người chị của anh mạo hiểm với số tiền mà có thể anh phải dành dụm trong suốt năm mươi năm làm việc cực nhọc bên cái lò nấu đồng, chỉ để cho chồng của chị ta có được kinh nghiệm trở thành một thương gia không? Còn nếu con không được như vậy, cha sẽ hiến tặng tất cả tài sản này cho những người nghèo khổ, người ăn xin và các thầy tế.
- Than ôi! Cháu và cha cháu không có tài làm ra vàng như ông nội của cháu. Đó là một bài học khôn ngoan và rất cần thiết cho trường hợp của tôi bây giờ. Bên ngoài trời đã tối.
- Nhưng tất cả số vàng mà chúng ta đã từng chi ra để thực hiện các công trình đó nay đi đâu cả rồi? – Nhà vua Sargon hỏi lại. Nếu anh dự định thực hiện một công việc nào đó, anh hãy mạnh dạn hợp tác với những người có nhiều kinh nghiệm, khôn ngoan và uy tín trong lĩnh vực mà anh định tham gia. Sự phát triển của cả thành phố rộng lớn này đều chỉ do bàn tay con người vun đắp.
Xa xa ngoài kia là bức tường cao chót vót bao quanh lâu đài của nhà vua. Nếu không, anh sẽ giống như con lừa trong câu chuyện tôi vừa kể, chỉ phải gánh chịu những gánh nặng của người khác mà thôi. Tuy nhiên, trong lúc ông rất hạnh phúc, thì bà Swasti lại thấp thỏm lo lắng: "Tôi chỉ sợ ông chủ lại vướng vào những trò đỏ đen thôi!" Bà ấy thường nói với ông như vậy.
Thôi, cậu hãy cố gắng đi theo một con đường của riêng mình và cầu mong cho những vị thần sa mạc sẽ che chở cậu. Kể từ đó, chúng không còn nói chuyện với nhau nữa. Theo tôi, đây là cách tối ưu nhất trong khả năng hiện thời của các bạn nhằm bảo đảm cuộc sống trong tương lai của mỗi người.
Đám đông vây kín nơi hành hình. Anh hãy cố gắng yêu thích công việc và đừng bao giờ né tránh những việc nặng nhọc. Họ cưỡi hai con ngựa trắng tuyệt đẹp, khỏe mạnh và chạy rất nhanh.
Nhưng tuyệt nhiên không có ai mời anh một miếng nào. Vậy xin nhờ quý vị, những ai đã từng trải nghiệm sự việc trên hãy kể lại cho chúng tôi nghe được không? Ông Sharru Nada bỗng chú ý đến ba ông lão đang cày ruộng bên vệ đường.