Tôi khởi động xe, trong lòng thấy hơi sợ và mồ hôi bắt đầu tuôn ra. Ca sĩ nhạc đồng quê Mel Tillis là người luôn luôn áp dụng phương pháp này. Tôi vẫn còn nhớ vào cuối những năm 1960, khi tôi đang phụ trách chương trình trò chuyện trên radio mỗi tối ở đài WIOD.
Đôi khi câu chuyện này được tranh luận suốt cả bữa tối. Bởi thế, nếu một cúc áo của bạn chưa cài, khán giả sẽ nhìn thấy. Câu nói của Pacino đã phá tan bầu không khí căng thẳng.
Chúng làm đắm tàu thuyền của ta. Giống như ánh sáng một con đom đóm khác với một tia chớp vậy. Hãy làm chủ những gì bạn thật sự muốn diễn đạt.
Họ nghĩ bạn ám chỉ họ đã già (dù ý của bạn không phải là như thế). Và dùng hay không dùng là quyền của bạn. Chú ý xem họ có muốn nói gì hay không và sử dụng ngay câu hỏi của Henry Kissinger: Còn bạn, bạn nghĩ gì về vấn đề này?.
Rồi thì đề tài dễ dàng và nóng hổi nhất là chuyện thời tiết (đặc biệt là khi bạn chẳng biết gì về người đối diện). Tôi, bạn, chúng ta đã phải làm việc ngoài giờ để có tiền học đại học, rồi phải làm ngày làm đêm để thăng tiến trong công việc. Hầu hết những người thành đạt trong xã hội đều là những người ăn nói thành công.
Tính hài hước luôn được hoan nghênh trong các cuộc trò chuyện. Xã hội ngày càng thay đổi, có những giá trị hay đánh giá đã lỗi thời. Chúng ta hãy thử tìm hiểu hai câu chuyện thú vị dưới đây của họ:
- Mitchum này, anh nhận xét gì về những bộ phim do John Huston làm đạo diễn? Ophrah Winfrey, nữ phát ngôn viên truyền hình quen thuộc của đông đảo người Mỹ, đã luôn thể hiện sự chia sẻ sâu sắc của mình với tâm tư tình cảm các vị khách mời trong chương trình của cô. Chẳng hạn, Susan chỉ cần biết con số doanh thu bán hàng của tháng trước và đi tìm bạn để hỏi.
Không ai chê trách Cuomo vì sự sắc sảo và uyên bác, vì cách lập luận thú vị của ông. Tôi chưa từng nói trong dịp nào long trọng như vậy, khán giả của tôi vốn chỉ là những đứa bạn choai choai trong lớp. Dù không phải là kẻ xấu nhưng sự giả tạo sẽ biến bạn trở thành một người không thành thật trong mắt người khác.
Đừng nên nói những gì quá khích, hãy để giác quan thường xuyên mách bảo bạn rằng: im lặng có tốt hơn không. Don về chỗ hí hửng chờ đợi, thản nhiên như không có chuyện gì. Như câu chuyện về buổi tường thuật trực tiếp trận cầu giữa hai đội bóng Dolphins và Bills là một thí dụ.
Sao tôi lại hỏi một câu ngớ ngẩn như vậy? Có lẽ vì đó là thói quen nghề nghiệp, lúc bắt đầu câu chuyện, tôi hay hỏi khách mời của mình những câu như thế. Vì sao ta nên tránh những lời giới thiệu này? Vì chúng không cần thiết, thậm chí đôi khi còn có tác hại. Anh dẫn chương trình.