Bức thư không làm xấu danh Đại tướng mà làm ô danh mụ rất nhiều. Buổi sáng, cô đếm xe bữa ấy biên được bao nhiêu tờ, rồi buổi chiều cô rán biên được nhiều hơn. Một bữa kia, tôi sắm sửa đi chơi, bỗng tôi chết ngất.
chẳng hạn, lãnh lương trưa thứ sáu, đi xuống phố, thấy một áo ba đờ xuy vừa mắt bày ở một cửa tiệm, liền mua ngay, không bao giờ nghĩ rằng số lương mới lãnh chỉ đủ trả tiền nhà, tiền điện và mọi thứ nhất chi tiêu định mà thôi. Tôi nhận thấy rằng nếu dùng hết thời gian vào việc tìm tòi những sự kiện một cách vô tư khách quan, thì khi nhận thức những sự kiện ấy, ưu tư sẽ tan dần đi". Kinh nghiệm, hoàn cảnh, di truyền đã tạo ra sao thì ta phải vậy.
Cho nên ông rán mỗi tuần thắng một tật và mỗi ngày ghi lại hành vi để xem lùi hay tiến. Ngồi trong xe, tôi không ngớt tụng niệm: "Thượng Đế muốn sao con chịu vậy". Vậy nếu bạn đọc cuốn sách này mà muốn có ích lợi chắc chắn, lâu bền, thì bạn đừng nên tưởng rằng đọc qua một lần là đủ.
Tôi đã sống 20 năm trong những nhà không phòng tắm, không máy nước. Bạn và tôi, ngay trong lúc này đây, chúng ta đứng tại chỗ hai cái vô tận gặp nhau: cái dĩ vãng mênh mông có từ thời khai thiên lập địa và cái tương lai nó bắt đầu từ tiếng cuối cùng mà tôi mới thốt. Mỗi lần chỉ có một hột cát xuống thôi.
Tôi tin bây giờ tôi đã nhận được chân giá trị của đời sống. Vài ngày sau khi Kipling đạp xe máy trên đường, thình lình gặp người anh vợ đánh xe ngựa ra cản lộ. Cả máy móc chiếc xe hơi chúng ta dùng cũng là một bí mật nữa.
Công việc đó chán đến nỗi cô quyết định làm cho nó hoá vui mới có thể sống mà chịu nổi được. Một đêm, chúng tôi nghỉ trêm một nơi cao hơn bờ biển 2. Cái máy tôi tạo ra chạy cũng được, nhưng không hoàn mỹ đúng với lời tôi cam kết.
Có lẽ chưa ai khổ cực ghê gớm như họ trên con đường về. Trời u ám và lãnh lẽo. Rồi chúng tôi quỳ xuống và cầu Đức Chúa Cha thương yêu, che chở.
Tôi không còn mảy may chú ý tới sự chia rẽ các môn phái vì tín điều của họ khác hẳn nhau nữa. Các bà cảm thấy khoan khoái, nhẹ nhàng. Càng nghĩ lại càng hoảng sợ.
Làm việc ở tiệm 12 đến 14 giờ một ngày, nhưng không thấy mệt, vì không phải làm việc mà là tiêu khiển. Khi thấy mệt, nên nằm sấp xuống sàn và cố vươn người ra cho thật dài. Bây giờ tôi điều khiển một xưởng làm bìa dầy trên 450 thợ.
Tôi có một người bạn thân vừa đây bị một cơn đau tim kịch liệt. Có thể họ nghĩ rằng tiền thường trong ngày lễ Giáng sinh không thiệt phải là tièn thưởng mà chính là một thứ tiền công. Ông chế nhạo tất cả các tôn giáo, cho rằng Thánh kinh chứa toàn những chuyện hoang đường và đời người là một "chuyện do một thằng khùng kể, đầy những lời rỗng tuếch, vô nghĩa và những hành động hung hăng của những kẻ hoá dại".