Tình thế thay đổi hẳn. Thomas, và giao cho ông này công việc khó khăn đi thâu những số tiền đó. (Những hàng chữ trong dấu ngoặc đơn là cảm tưởng của tôi trong khi đọc).
000 đồng mà ông chưa thâu được và cũng không bao giờ thân được vì con nợ không sao trả nổi. Một vị mục sư nổi danh ở Huê Kỳ, ông Lyman Abbott, khi nhận chức, phải đăng đàn thuyết pháp tỏ ý ai điếu và ca tụng công đức vị mục sư tiền nhiệm mà hồi sanh tiền vốn có tài hùng biện. Sự ngu muội, hay nói cho đúng hơn, một sự hiểu sai lầm về những vấn đề đó phải được phá tan đi để thay vào một giáo dục thích hợp, để cho những cặp vợ chồng sau này (và hiện tại nữa) có thể xét phương diện tình dục trong đời sống chung của họ bằng một cách khách quan, ngay thẳng và khoa học".
Lần thứ tư, trước khi về nhà sứ giả đã nghiễm nhiên thành một Hội viên danh dự trong "Hội bảo trợ những người dùng điện thoại", mà ông đó mới sáng lập. Hồi nhỏ tôi cũng như các em, cũng thích đốt lửa trong rừng lắm. Ông phân phát hết thảy những của cải của ông và thề sống trong cảnh nghèo.
Chuyện đời cậu dài lắm. Những lời phúng thích, chửi mắng không làm cho người khác đổi ý họ mà theo ý mình bao giờ. Tôi nhớ có lần đặt làm những tấm màn ren để trang hoàng trong nhà.
Làm rồi, ít lâu sau mới tính tiền, tôi phải trả một giá "cứa cổ". Thiên hạ sẽ ngủ gục mất. Tôi thích dắt con chó nhỏ của tôi lại nơi đó dạo chơi.
Nhà kỹ nghệ giữ lời hứa và tòa nhà cất xong đúng hẹn. Vì người nào không còn lấy một nụ cười để tặng kẻ khác, người đó cần nhận một nụ cười hơn ai hết. Rồi, mùng một tháng sau, ông Doe lại nhà tôi trả tiền nhà và cho hay, sau khi hỏi ý bà Doe, ông quyết định ở lại.
Nào "lấy làm quý hóa lắm", nào "mang ơn ông vô cùng"). Nếu ngài có một vài cô em, chắc hẳn cũng không muốn cho các cô đọc những bài quảng cáo đó. Lại học một cô khác.
Ông nói: "Tại sao ông không cậy ông bạn tôi, Cleveland Rodgers, nhà xuất bản tờ Brooklyn Eagle? Hoặc ông Guy Hickock? Ông ấy đã viết báo 15 năm ở Paris và biết rất nhiều chuyện thú vị. Nhưng có tới một triệu người ấn Độ, khinh bạn tới nỗi không chịu mó tới thức ăn mà bóng nhơ nhớp của bạn đã phớt qua; vì sợ lây cái nhơ nhớp qua họ. Viên kiến trúc sư giới thiệu ông Adamson rồi, ông này nói: Thưa ông Eastman, trong khi đứng đợi, tôi ngắm phòng giấy ông.
Sau khi theo học lớp giảng của chúng tôi, ông Duvernoy thay đổi chiến lược. Chắc cả ngàn đọc giả cũng đồng ý với tôi". Nghệ thuật làm cho kẻ thù trở nên bạn thân, đến như vậy là tuyệt khéo.
Bức thư đó, ông giữ trên ba mươi năm và đưa tôi coi khi ông lại nghe lớp giảng của tôi. Henry James nói: "Quy tắc thứ nhất phải áp dụng trong sự giao thiệp với mọi người là để cho họ được sung sướng vì theo quan niệm của họ". Cho nên Franklin quyết chinh phục được lòng thiện cảm của kẻ thù.