Và an ủi mình viết với chút niềm tin năng lực vẫn còn. Thế rồi chưa đến nơi đã lủi thủi đi về. Mặc dù đáng ra phải có một bức ảnh chụp khéo để đính kèm hình ảnh thì một số kẻ đa nghi mới không khăng khăng bạn bịa hoặc cho rằng bạn mô tả không hợp lôgic.
Em muốn sinh ra một đứa trẻ để anh viết về nó. Và từ đó, tớ không thấy rác rơi xuống từ anh ta. Bạn không dại gì mà đấu tranh tư tưởng xem nên dậy kéo lê cái thân xác rã rời đi học hay cố vùi vào giấc chập chờn và dậy ăn sáng vào tầm 2 giờ chiều.
Chúng tôi đi tiếp đến 2 phòng xông hơi khô ướt và 2 bể sục nóng lạnh. Nhưng lâu không cười thì đáng sợ lắm. Nó mất hay không mất là may đây? Dăm giọt loang lổ ở khoảng đất trống mình lầm là của mình kia thuộc về giấc mơ của ai? Họ lại đang chu du với nó hay tẹo nữa có người khóc òa lên vì mất nó?
Ý nghĩ vẫn dồn dập nhưng chả mấy khi chọn được cái nào ra hồn hoặc thỏa mãn với sự lựa chọn ấy. Nhà văn vội vàng quệt nước mắt. Màu xanh của bể bơi.
Tôi không sống trong môi trường nghèo đói, bị áp bức, bóc lột. Nghĩ có vẻ khúc chiết. Chẳng ai bóc lột ai cả.
Mẹ bảo để mẹ đi xem chung kết. Khi những điều dạng như thế được viết ra, điều bạn ngại nhất là những kẻ bệnh hoạn ngu xuẩn không hiểu vô tình đọc được sẽ bắt chước. Nhưng nhà văn đọc được trong mắt nàng: Đừng giấu em điều gì anh nhé.
Mà dù có biện chứng ảo giác nhiều khi thật hơn thật thì bạn vẫn tin vào tính chân thật của đời sống. Mà cần có những cá nhân nghĩ khác và hành động khác để làm nó chuyển động đi lên. Bác gái ý tứ không trò chuyện với bạn trước mặt bác trai.
Nhưng nếu mình làm thế, mình cũng chẳng còn là mình. Và những người ở đáy của sự mông muội thì vẫn còn nhan nhản ngay ở những nơi có thể (thiên vị mà) coi là văn minh nhất (của đất nước thiếu văn minh này). Hôm nay là thứ bảy, chừng nửa tháng sau cái ngày tôi khóc.
Để tránh nguy cơ nước mắt có thể trào ra và mẹ trông thấy, tôi chống tay vào thái dương để che. Và bà già cần nhiều hộp nhựa hơn là lòng thương hại đâu đâu. Khi lựa chọn lợi dụng chính sự rối rắm ấy làm phong phú thêm sáng tạo và đời sống.
Một cái Dream khoảng mười bảy triệu. Cái đó sẽ làm chị gặp nhiều gian nan trong cái nghề này. Trước đây, nếu bạn đột ngột bỏ đi thì mọi người sẽ lại huy động lực lượng tìm cho bằng được, rồi chắc sẽ họp gia đình và tổng phê bình.