Nước Anh khích nộ sôi nổi. Bà chỉ muốn gặp được người chăm chú nghe bà, để bà có cái vui được dịp nói tới bà và những kỷ niệm của bà. Các ông chủ xí nghiệp biết rằng tỏ đại độ với thợ đình công là có lợi cho mình.
Hết thảy chúng ta chẳng như vậy ư? Và ông khách hàng bực tức, người làm công bất bình, ông bạn mất lòng. Phải, bạn có lý lắm, ngàn lần có lý trong khi bạn hăng hái chứng minh đề nghị của bạn. Grant vẽ cho cậu một bản đồ rồi mời cậu (lúc đó cậu mới mười bốn tuổi rưỡi) lại nhà dùng cơm và nói chuyện.
Vì tôi thấy ông có những đức tính đó, cho nên tôi mới dám xin ông giúp cho tôi một việc là cậy ông sửa lại đơn hàng. Khi gặp được những cái ao ước từ lâu đó, khác nào đi giữa bãi sa mạc mà gặp được dòng suối, bà tất nhiên cảm tấm lòng người cháu rể lắm và cho ngay một chiếc xe hơi lộng lẫy. Bạn sẽ thấy thiện cảm, nhiệt tâm và hảo ý chói lọi trong đoạn đó.
Chính thị dục đó làm cho người khác loài vật. ít lâu sau, ông nảy ra một ý. Phần đông chúng ta đầy thành kiến và thiên vị.
Hoàng đế tươi như hoa. Sau cùng, nó kiếm được một việc làm là dán nhãn lên trên những ve thuốc nhuộm trong một kho hàng đầy những chuột cống. Mà bạn cũng phải làm như vậy mới chiếm được sự chú ý của mọi người.
Một lần, tôi diễn thuyết trước máy truyền thanh về cô Louisa May Alcott, tác giả cuốn "Các tiểu thư". Chàng nói: ''Tôi được nhờ nhà tôi nhiều hơn là được nhờ những người khác. Người ta nhắc cho nó rằng: "Má không muốn cho con như vậy nữa".
Bạn cũng có thể bắt một người làm công phải chăm chỉ làm việc cho tới khi bạn quay lưng đi, bằng cách dọa tống cổ hắn ra cửa. Hôm sau một bà khác lại coi những tấm màn đó, ngắm nghía, tấm tắc khen và tiếc không có tiền sắm nổi. Thành thử có lần luôn 27 giờ đồng hồ, ông không có dịp thay quần áo.
Tôi xin lỗi bà và cám ơn bà đã mất công viết thư chỉ bảo cho tôi". Nhưng chính đó là nguyên nhân sự thành công của một trong những nhà ảo thuật danh tiếng nhất từ xưa tới nay. Đành rằng người ta không trả nó một xu nhỏ nào hết, nhưng nó không cần.
Ngay từ hồi sơ sinh, bất kỳ một hành động gì của ta cũng vì lợi hết. Nhưng nếu có ai chỉ trích rằng ý kiến ta lầm, thì chúng ta thấy bẽ và phản kháng lại liền. Xét kỹ, ta có nhiều hy vọng xây hạnh phúc trong gia đình không?
Và để đáng được nhận lời khen đó, bà sẽ chẳng quản công trong việc bếp núc. Ai chế giễu ông rằng dùng đồ lòe loẹt vô dụng đó để thưởng những người đã nhiều lần vào sanh ra tử với ông, ông đáp: "Loài người vẫn bị cai trị bằng những đồ lòe loẹt đó". - A, thầy tưởng! Thầy tưởng! Luật pháp không cần biết thầy tưởng ra sao hết.