Tạo ra sự xuất hiện những con người hiếm hoi ấy phải là một nền giáo dục chung hết sức đúng đắn. Và bạn biết sẽ không ai biết đó là tiếng THÔI mà bạn đã rống lên vừa bực bội vừa ai oán vừa chán nản. Để lại thế nào chúng cũng sinh đẻ vô tội vạ.
Bởi nó đem lại một bản lĩnh sơ sơ trước khi bạn bị vứt ra giữa dòng hoang mang. Về sau, nàng là một cái gì đó mà tôi dựa vào, tôi kiếm tìm mỗi khi đến lớp. Vì thế, ông hãy nói chuyện với tôi như một đối tác làm ăn.
Chỉ là chuyện phiếm thôi. Bà già vục đầu vào thùng rác. Đây là một thử thách nữa.
Ở nhà bác, chị cả khá chiều chuộng, anh họ đá cùng đội bóng, chị út hay gọi thân mật là thằng lợn này nên tôi nhiều khi thấy ấm cúng và thoải mái. Hắn mãi coi mình là một thằng nội trợ tồi. Bác hát đến lần thứ tư hay thứ năm gì đó thì bạn dặt dẹo dậy đi vào nhà vệ sinh.
Thậm chí, dựa trên một số phân tích lúc mơ, bạn còn biết là mình đang mơ. Thực sự là bác rất bực vì cháu không tôn trọng mọi người. Không muốn xé mà cũng không định làm kỷ niệm.
Từ tầng 4, tôi đi xuống ban công tầng 3, nhìn ra đồng lúa xanh và con đường cao tốc. Cả những trận bóng ném thằng em thi đấu nữa. Đến chỗ học không phải để học.
Nhân vật đã xài gần hết dữ kiện hay ho. Nhưng thế tại sao ta không sướng? Dù trái tim đương bề bộn.
Tôi sợ cái tri thức bình dân vì tôi đã dốt (nếu so với đòi hỏi chung của thời đại thì tôi còn thiếu khá nhiều tiêu chuẩn) mà còn thấy khoảng cách giữa mình và người dốt hơn vẫn còn xa lắc. Khi đã hay thì chắc chắn nó sẽ cho ai đó và vì cái gì đó. Nhưng thực tế đã biến tôi thành một con chim nao núng trước cành cây cong.
Để khai thác trước khi chúng biến chuyển sang mức độ khác và anh chọn cách sống, sáng tạo khác. Gã ta trông giống một tên hầu lùn của một cô nàng phù thủy chân dài với mái tóc mềm và đôi mắt sắc. Đã thôi không quá nghĩ mình đáng nhẽ phải đi tĩnh dưỡng vì thần kinh mình cần nghỉ thực sự.
Đó gọi là biết chơi. Trên đầu chồng sách lưa thưa mấy tờ nháp xếp lệch lạc nhau mà tờ trên cùng được gấp đôi và bị xé một mẩu hình vòng cung. Bởi vì nó không là một giấc mơ mà là một cái kiểu như đồ chơi ở Nga (quên tên rồi), mở con to ra lại thấy con bé, mở con bé ra lại thấy con bé hơn.