Theo đó, tám phân nhánh IBM được gộp lại. Có hai điểm nổi trội: học rất khá và điều khiển cả một đàn ngựa một cách nhẹ nhàng. Nghiên cứu 25 huyền thoại doanh nhân thế giới cho thấy, dù có quá nhiều sự khác biệt nhưng họ đều có chung một tư tưởng chủ đạo: Kinh doanh là phụng sự xã hội.
Tại IBM, chúng tôi cố gắng không thuần hóa chúng. Nhưng rút cuộc, xung đột cha con chỉ là cái vỏ nhăn nhúm bên ngoài của hạt nhân đổi mới bên trong. Tom đã mất 6 năm lê lết ở ba ngôi trường để lấy được bằng trung học và phải nhờ đến sự độ lượng và đồng cảm của vị trưởng khoa, ông mới tốt nghiệp trường Đại học Brown.
Thực tế, theo tôi, năm 1930 là năm kết thúc và là một năm tốt đẹp. Chẳng bao lâu, Watson thất vọng vì kiếm được quá ít tiền. Đó là năm 1916, Watson được thuê làm CEO cho CTR đã hai năm.
Trong thực tế, IBM đã được cứu thoát vào những năm 1990 nhờ công của Lou Gerstner với công cuộc tái cấu trúc: Chuyển IBM thành công ty giải pháp (cho khách hàng và vì khách hàng). Đại loại như Watson phải bỏ công ty để lao đến trường tiểu học, sau cú điện thoại của ông hiệu trưởng về việc nhóc Tom đã đổhóa chất có mùi chồn hôi vào hệ thống thông giócủa nhà trường. Trước khi Watson trao lại quyền chủ tịch tập đoàn cho Tom, ông đã phải trải qua bài thử thách tư tưởng của con trai.
vào kỷ nguyên máy tính như Time nhận định. Và hơn cả kỹ năng, đó là một thái độ. Watson trong bộ vest đen, mái tóc bạc chải ngược như thuở thanh niên, bước vào thư viện của phòng thí nghiệm nơi ông đặc biệt quan tâm.
Thời của Watson, ngay ngày đầu tiên nhận chức CEO, Watson đã kích thích 400 nhân viên của mình bằng tầm nhìn doanh nghiệp vinh quang. Và IBM có thể ngẩng cao đầu vì đây là máy tính đầu tiên cho phép lập trình bằng phần mềm bằng cách sắp xếp các nút trên một bảng nút cắm. Nhưng một khi đã sa vào tính tự mãn, ta sẽ gục quỵ mãi mãi.
Hồi tưởng lại, cha nghĩ ông nội của con đã biết rất rõ điều gì tốt cho cha. tử theo IBM qua phát triển công nghệ, kỹ thuật quản lý và lãnh đạo bán hàng. Ông chủ Watson lúc này đã ở tuổi 60, khiến cho người nghe cảm thấy lời nói của ông là trải nghiệm đời người.
Thế chiến thứ hai nổ ra, Watson ủng hộ tổngthống Franklin Roosevelt và đóng cửa phòng thí nghiệm để dốc sức sản xuất vũ khí. Chú bé nuôi ngựa kiếm tiền đi trọ học. Drucker đã từng phỏng vấn Watson khi chủ tịch IBM đến châu Âu, đã nghe ông nói về hòa bình, thương mại và xử lý dữ liệu, và đã thấy các sếp tòa soạn quẳng (bài báo) Watson vào sọt rác.
Chẳng hạn, trong khi tỉ phú Nhật, Toyoda (cha đẻ của Toyota), với tinh thần ái quốc được người Nhật xem như anh hùng dân tộc thì tỉ phú Nga, Khodorkovsky (ông chủ của Yukos), ông ta là ai trong mắt dân Nga thì chỉ người Nga mới thấu rõ. Đừng bàn nhiều về máy móc, hãy nói đến những khó khăn của doanh nghiệp. Đó là môitrường mà bất cứ ai tham gia vào đó đều biết cần phải tạo vị thế hình ảnh của công ty chứ không hẳn là vị thế cá nhân.
Phán đoán của ông đã chính xác khi dòng nước ngập tràn thành phố chẳng bao lâu sau đó. Watson đã chi nửa triệu đôla cho việc nghiên cứu máy tính điện tử, bằng cách hợp tác với Đại học Harvard, thì đó không phải là vụ đặt cược nào cả. Bắt đầu lại từ đầu ở tuổi 40.