Tiếng chuông điện thoại reo vang chợt cắt đứt dòng suy nghĩ của James. Cậu là người có kinh nghiệm trong chuyện này, cậu có thể giúp tớ không? Lúc nào anh cũng sẵn sàng chia sẻ kinh nghiệm của mình với bất kỳ ai.
Trong khi đó, lịch làm việc của James lại chẳng cân đối chút nào. - Lâu rồi tớ mới lại thấy cậu vui như thế, James ạ. Giờ đây anh không còn phải chịu vô số những áp lực để có thể đảm đương những vai trò khác nhau trong cuộc sống.
Áp dụng mức độ này khi bạn muốn người khác thông báo trước khi hành động để bạn kịp thời ngăn chặn những rắc rối có thể phát sinh. Tất cả những gì tốt nhất mà James có thể làm được lúc đó là cảm ơn Jessica và đề nghị sẽ gặp lại cô sau khi có thời gian đọc kỹ bản báo cáo. Jones hiểu James đang có ý cảm ơn sự giúp đỡ của mình khi cho anh hay rằng đã làm theo những gì anh chỉ dẫn.
- Jones ngồi thẳng lên, chuẩn bị nói tiếp. - Tớ không muốn lặp lại tình huống lần trước, vì thế tớ chọn cách nói khác. Điều gì sẽ xảy ra nếu một mình bạn không thể làm tất cả? Mọi thứ sẽ ra sao khi bản chất công việc quá phức tạp, đòi hỏi sự góp sức của nhiều, thậm chí là rất nhiều người? Nhiều lúc anh tự hỏi liệu sự thăng tiến có mang lại mức gia tăng thu nhập xứng đáng so với cái giá mà anh và gia đình anh đang phải trả hay không.
Và anh tự hỏi, liệu nghệ thuật ủy thác công việc mà anh đã có dịp học hỏi có thể được áp dụng hai chiều, tức là cả với cấp trên và cấp dưới hay không? Anh sực nhớ đến câu chuyện của Jones và Jennifer, rồi quyết định chấp nhận mạo hiểm. Nhìn lại, James thấy ngày làm việc của mình giờ trở nên ngắn hơn, và anh thích được quay trở lại văn phòng vào mỗi sáng. James rảo bước thật nhanh về văn phòng để ghi lại những điều Jones vừa nói lên tấm bảng trắng:
Tớ biết cậu có khả năng đánh giá con người rất tốt. - Chẳng có lý do gì mà cậu phải làm lại từ đầu cả. Thậm chí vào ngày thứ bảy, anh còn có thời gian để đưa các con đến công viên chơi - một điều mà anh đã nhiều lần thất hứa với bọn trẻ.
Thế nhưng tâm trạng vui vẻ của James chỉ tồn tại cho đến cuộc gặp gỡ với Josh vào ngày thứ tư. - Vậy là cậu đã nói cho cô ấy biết. Một tháng trước đây, tôi vẫn không chắc là có nên giao cho cậu không.
Giờ đây anh không còn phải chịu vô số những áp lực để có thể đảm đương những vai trò khác nhau trong cuộc sống. Mình phải làm điều gì đó, điều mà trước đây có thể mình chưa bao giờ làm. Uống cạn tách cà phê, James quyết định đến gặp Jones để tham khảo giải pháp.
Tớ biết cậu có khả năng đánh giá con người rất tốt. Nhưng càng về cuối tuần, khó khăn cốt lõi càng hiện ra rõ rệt. Và tôi nhận ra rằng, mặc dù "triệu chứng" khó khăn của mỗi người là rất khác nhau, thế nhưng tất cả họ đều đang cần đến một "loại thuốc điều trị": đó là cách ủy thác công việc sao cho quy trình tổng thể được hiệu quả hơn.
Trong công việc, Jones lúc nào cũng vui vẻ trò chuyện với mọi người và luôn tham gia vào các hoạt động của công ty. Tớ tin tưởng cô ấy sẽ làm được. - Cậu vẫn chưa nắm hết các bí quyết của nghệ thuật ủy quyền đâu.