Japan Hdv

Em gái xinh đẹp trốn chồng đi chơi với sếp

  • #1
  • #2
  • #3
  • Căn bản chưa xong cái việc viết và công bố nốt đoạn đời này, chưa yên tâm hết mình với cái gì khác cả. Thôi được, bạn chấp nhận chung sống với nó như chung sống với những cơn đau. Anh chị họ hơi cúi đầu ăn phía đối diện với bạn, làm khán giả bất đắt dĩ.

    Mẹ: Thôi, nhà em không nuôi đâu ạ. Không được, như thế người ta sẽ nói này nói nọ, ngại chết. Họ càng không biết có thể bạn chẳng được gì mà cũng có thể một ngày kia, khi bạn đang cầu bất cầu bơ, người ta tặng bạn một cung điện vì một lí do mà đã lâu bạn không thèm nghĩ tới.

    Nhưng khi đã bị bắt bài thế này thì họ lại chơi khác. Tôi khóc vì những câu hỏi tâm thức như thế sau cả chục năm làm tôi mệt mỏi. Loài người bao giờ cũng thế, nước đến chân mới nhảy, cứ phải có những sự vụ như thế này mới bắt đầu sồn sồn lên tiếng.

    Cô ta nói: Sao anh không nhập học từ đầu năm lại nhảy vào giữa chừng, anh bỏ học nhiều quá, cái gì cũng phải có nguyên tắc. May mà y học chưa chính xác tuyệt đối nên triệt sản vẫn có đứa đẻ tiếp. Hai anh em kéo co vài lần bỗng bạn thấy mình không thấy mặt ông anh.

    Cái bướu ở lưng lồi lên. Nó như bộ mặt cái giấc mơ. Vừa làm xong bài thơ đã quên ngay nên lúc nào cũng thấy đầu óc mình chẳng có cái quái gì.

    Kiểu chơi chữ ai chả biết này đôi lúc tự nhiên đến thì dùng thôi, chưa bao giờ thử bẻ đôi từ nhân loại, bẻ ra thấy cũng hay. Rồi thì mấy hôm sau ngó qua, ai đã vặt hoặc cắt trụi mất rồi. Bao giờ thì xong? Không bao giờ? Không rõ.

    Tôi để họ hơi lo, một chút thôi, để họ có một chút hạnh phúc tìm kiếm. Lại tắm qua rồi vào phòng xông hơi ướt. Lúc ngồi rỗi thế này, các ý nghĩ tha hồ nhảy nhót trong đầu.

    Đang có cảm giác người mất hết sức lực, đi bộ cũng đau mà vào sân có thể thi đấu khá bình thường. Lúc tôi khóc, dường tôi có hỏi tại sao mình khóc. Hoặc là sự lựa chọn vốn dĩ không thể khác của những người biết lợi dụng và vơ vét từ sự đổ vỡ, thối nát.

    Và rằng nếu bạn đang tham gia một bi kịch, bạn cũng có thể tạo được một kết thúc có hậu. Ở nơi ấy, ông sẽ là tất cả mà cũng chẳng là ai cả. Năm nay tôi 21 tuổi, bị một số người gọi là bồng bột, thiếu thực tế, ảo tưởng, vì muốn sống chân thật và tốt đẹp trong mọi tình huống nên thua thiệt.

    Hồi lâu, nàng bảo: Anh có chuyện buồn gì thế?. Phải có mối quan hệ. Bạn lại kéo tiếp, kéo đến năm sáu lần mà vẫn thấy mình trong đống bùng nhùng màu hồng hồng hoa hoa.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap